Chương trước
Chương sau
Chương 16: Biết yêu rồi
Trịnh ca ra khỏi phòng thì thấy mẹ Dương đang chuẩn bị đồ ăn sáng. Tối qua anh đã ngủ rất ngon, không mộng mị, không còn cô đơn. Vị ngọt của trà sữa vẫn còn dư âm trong cổ họng, tinh thần anh hôm nay cũng đặc biệt sảng khoái hơn.
Mẹ Dương: "Hôm nay mẹ nhìn con hơi khác"
Mẹ Dương nói khi thấy anh vừa ăn mà vừa cười mỉm.
Anh giật mình sờ lên mặt mình. Anh che kĩ lắm rồi mà vẫn bị mẹ phát hiện ra sao.
Trịnh Nguyên: "Có sao? chắc tại tối qua con ngủ ngon giấc"
Mẹ Dương gấp thức ăn bỏ vào chén Trịnh Nguyên: "Mẹ thấy con cười mà, có chuyện gì khiến con vui vẻ vậy? Có thể kể mẹ nghe được không?"
Trịnh Nguyên ăn nhanh vài miếng rồi đứng dậy: "Không có gì đâu. Trễ rồi con đến trường đây"
Mẹ Dương thấy anh bối rối thì thoáng cười.
Mẹ Dương: "Tiểu My dạo này sao rồi?"
Anh nghe mẹ nhắc tới tên cô thì trong lòng thoáng dao động, môi bất giác ánh lên nét cười. Mẹ Dương nhìn là hiểu ý ngay. Thì ra sáng giờ con trai bà tủm tỉm cười là vì việc này.
Mẹ Dương: "Lâu lâu thì dẫn Tiểu My về nhà mình chơi với mẹ"
Trịnh Nguyên: "Không biết cô ấy có rảnh không?"
Mẹ Dương cười thầm trong bụng, vậy chẳng khác nào là đang thừa nhận hẹn hò với Tiểu My à. Mẹ Dương thúc nhẹ tay anh một cái.
Mẹ Dương: "Đừng có ăn hϊếp con bé đó"
Trịnh Nguyên bị mẹ nói trúng tim đen thì gương mặt cứng như đá, nhưng bên ngoài tỏ vẻ hờ hững, không nao núng.
Trịnh Nguyên: "Không nói nữa, con sắp trễ rồi"
Mẹ Dương nhanh chóng đưa cho anh hai bình nước: "Nước ép táo đó, đưa một cái cho Tiểu My giúp mẹ. Nói với con bé rằng mẹ cám ơn chuyện lần trước."
Anh không nói gì, chỉ ậm ờ trong cổ họng. Anh cầm theo chai nước rồi vội vã chào mẹ ra khỏi nhà.
Nhìn theo bóng lưng của Trịnh Nguyên, mẹ Dương cười thầm trong bụng. Bà biết con mình rõ hơn ai hết, nếu đã là chuyện anh không thích, trời có sập xuống anh cũng không làm. Bà mới bỏ ra mấy chiêu mà đã đoán được tâm can con mình. Tự thấy mình lợi hại, bà cười đắc ý bước vô nhà.
"Hà Tiểu My, con chính là ánh sáng mới của Tiểu Nguyên"
…………………………………….
Trường Trung Học Morton – Trường Trung học cấp quốc gia.
Tiểu My hôm nay tâm trạng cũng vui phơi phới, ngồi uống có ly trà sữa mà ánh mắt thì sáng bừng bừng. Tiểu My ngồi kế đám bạn mà tâm hồn thì bay đi về phương nào. Đôi mắt đang nhìn xa xăm.
"AAAAA" Tiểu My quay qua la lên khi bị Kiều Châu nhéo má
Kiều Châu cười cười: "Cô nương chịu quay về hiện tại rồi à?"
Tinh Tinh: "Tiểu My, cậu với Trịnh ca bắt đầu thế nào vậy? Có thể bật mí tí không?"
Kiều Châu chen vào: "Chiều qua tớ thấy Trịnh ca ở lại giúp Tiểu My"
Gia Hảo và Tinh Tinh: "CÁI GÌ….SAO KIỀU TIỂU THƯ CÓ NHIỀU TIN GIẬT GÂN VẬY?"
Tiểu My như muốn che mặt, Kiều tiểu thư sao cô rình tôi hay vậy.
Không hẹn mà gặp, Kiều Châu, Tinh Tinh, và Gia Hảo tổng tấn công Tiểu My dồn dập:"Tiểu My, kể mau, cậu với Trịnh ca đang hẹn hò phải không?"
Tiểu My không biết từ khi nào mà ba cô bạn của cô lại trở nên ăn ý đến vậy. Họ toàn lấy cô ra làm tâm điểm. Tiểu My đang ấp úng không biết nên trả lời thế nào, thì đã nghe tiếng anh vọng lại từ phía sau
Trịnh Nguyên: "Tiểu My, mẹ Dương gởi em cái này"
Anh vừa nói vừa đưa cho cô chai nước táo ép. Khỏi phải nói mặt cô lúc này đỏ không còn gì để so sánh. Cô nhận lấy chai nước từ tay anh, sau đó không quên liếc mắt qua nhìn ba cô bạn thân nhiều chuyện nhất quả đất.
Trịnh Nguyên: "Chào, tớ là Trịnh Bảo Nguyên. Các cậu có thể gọi tớ là Trịnh Nguyên"
Kiều Châu, Tinh Tinh và Gia Hảo vô thức gật đầu, sau đó thì đồng thanh: "Trịnh ca, Tụi em biết"
Trịnh Nguyên thấy gương mặt của cô và bạn cô thì cười. Nhưng anh không biết sau khi anh cười xong thì không khí thêm phần bấn loạn.
Kiều Châu chạy lên trước: "Tớ là Kiều Châu, học chung lớp A đó"
Trịnh Nguyên gật đầu, tỏ ý là nhận ra cô nàng.
Gia Hảo cũng chen vô: "Tớ là Gia Hảo, học lớp C"
Tinh Tinh cũng không thua kém: "Tớ là Tinh Tinh, cũng học lớp C"
Trịnh Nguyên lần lượt gật đầu: "Tiểu My, anh nghĩ anh nên mời mấy bạn em một bữa ăn, giống như là lễ ra mắt, em thấy sao?"
Cô nghe anh nhắc tới tên thì giật mình, định trả lời là không cần nhưng nhận được ba cặp mắt đang liếc nhìn mình. Nếu giờ mà cô trả lời là không chắc không toàn mạng ra khỏi trường.
Tiểu My: "Em…em nghĩ mình đi uống chút gì là được rồi"
Kiều Châu lúc này lên tiếng: "Trịnh ca, cậu coi tiểu bảo bối của cậu có phải quá keo kiệt rồi không?"
Trịnh Nguyên nghe được câu đó thì trong lòng cảm thấy ngọt hơn đường. Anh thầm nghĩ Kiều Châu đúng là thông minh lanh lợi hơn người.
Trịnh Nguyên: "Anh thấy Kiều Châu nói đúng. Chúng ta nên đi ăn cùng nhau một bữa đàng hoàng, anh sẽ gọi thêm Tề Quí"
Tinh Tinh thấy thế thì chen vào: "Tiểu My à, chưa gì đã sợ Trịnh ca hết tiền sao, bọn tớ sẽ không kêu quá nhiều món đâu"
Gia Hảo cũng không chịu thiệt thòi: "Tiểu My đương nhiên là theo phe Trịnh ca rồi, bạc đãi tụi mình"
Tiểu My giờ mới nhìn thấy bộ mặt thật của ba đứa bạn thân quỷ quái. Muốn lấy lòng Trịnh ca mà lấy cô ra bán đứng. Cô hận không nói nên lời. Nhìn gương mặt đắc thắng của Trịnh ca, cô xụ mặt.
Trịnh Nguyên cười xoa đầu cô: "Tới giờ rồi, vào lớp thôi"
Màn chào hỏi buổi sáng chưa kéo dài quá 10 phút, nhưng đem lại cho cô quá nhiều các khung bật cảm xúc. Cái gì mà mời bữa ăn ra mắt, anh đang chọc cô phải không. Báo hại nguyên tiết một Kiều Châu cứ nhìn cô cười cười, ánh mắt thì thiệt quá nham nhở.
Cô lẳng lặng lấy chai nước ép táo của mẹ Dương đưa cho, bất giác quay xuống nhìn anh. Anh nhìn cô cười mỉm một cái. Cô và anh cứ thế nhìn nhau, đến khi Kiều Châu đụng nhẹ tay mình, cô mới giật mình quay lại.
Kiều Châu thì thầm vào tai cô: "Tiểu bảo bối nhà ta biết yêu rồi. hahaha"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.