Edit: Mina
Hạ Mộc ôm anh thật chặt, không nói gì.
Kỷ Tiện Bắc hôn lên vành tai cô, khoảng cách giữa hai người vô hình trung chưa bao giờ gần gũi đến vậy.
Một lát sau, “Tiên bối.” Hạ Mộc thỏ thẻ gọi anh.
“Hửm?”
“Em đói bụng, anh xuống phòng bếp làm món gì đấy cho em ăn đi.”
“…….” Mệt muốn chết, còn ai muốn xuống phòng bếp dưới lầu cơ chứ.
Kỷ Tiện Bắc ấn đầu cô vào lồng ngực anh: “Lại bắt đầu nói mớ hả? Ngủ đi.”
Hạ Mộc uy hiếp anh: “Không đi đúng không? Nếu không đi, nói không chừng trái tim mà anh thật vất vả mới hâm nóng được sẽ nguội lạnh đi đấy.”
“Không sao, anh lại sưởi ấm cho em, sưởi ấm cả chung quanh trái tim nữa.” Nói, anh đặt bàn tay lên ngực cô.
“… Đồ không biết xấu hổ!”
“Ha ha.” Kỷ Tiện Bắc hôn cô: “Ngoan, ngủ đi.”
Cả hai người đều mệt mỏi rã rời, vài phút sau chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau.
Kỷ Tiện Bắc còn phải đi công ty, muốn ngủ nướng nhưng vẫn phải gắng gượng thức dậy, lúc tắm xong đi ra Hạ Mộc cũng vừa mới tỉnh, “Mấy giờ rồi?”
“8 giờ rưỡi.” Kỷ Tiện Bắc lau lau mái tóc ướt sũng, bắt đầu mặc áo sơmi.
Hạ Mộc nhìn anh: “Không phải anh nói không cần dậy sớm đi mở họp à?”
“Ừ, nhưng còn nhiều việc khác cần phải xử lý.” Lịch trình chiều hôm qua đều bị hoãn lại.
Kỷ Tiện Bắc thong thả ung dung cài cúc áo, không quên dặn dò cô: “Em ngủ thêm một lát đi, nếu sau khi dậy không có việc gì làm thì đến tìm anh, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-yeu-em-nhu-vay/904940/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.