*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mina
Hạ Mộc không đói bụng không muốn ăn cơm, vẫn đang ngồi đoán xem rốt cuộc là món quà nhỏ gì.
Thứ đầu tiên cô nghĩ đến đó là: “Đồ ăn cho chó con Vượng Vượng?”
Kỷ Tiện Bắc bị nghẹn, “Em ăn thức ăn cho chó bao giờ thế?”
“Đồ ăn cho chó của em chính là tiên bối (1) đó.” Hạ Mộc cười hỏi anh: “Đoán đúng không?”
“… Không đúng!” Kỷ Tiện Bắc liếc xéo cô một cái.
Hạ Mộc bật cười.
Sau khi cười xong, cô lại đoán: “Bánh tuyết (2)?”
“Đoán tiếp.”
“Bánh chiên bơ (3)?”
“Không phải.”
“Đùa em à?”
Kỷ Tiện Bắc im lặng nhìn cô.
Hạ Mộc nghĩ nghĩ, “Màn thầu lớn Sơn Đông?”
Kỷ Tiện Bắc: “… Đừng suốt ngày nghĩ đến ăn được không?”
“Dân dĩ thực vi thiên (4),không nghĩ đến ăn không phải rất ngốc sao?”
(4) 民以食为天 (mín yǐ shí wéi tiān): Dân lấy sự ăn làm điều quan trọng hàng đầu.
Hạ Mộc tiếp tục đoán: “Giấy Tuyên Thành?”
Kỷ Tiện Bắc không lên tiếng.
Xem ra vẫn không đúng, Hạ Mộc không phục, nằm trên giường trầm tư suy nghĩ.
Bán sỉ ngoài chợ, chỉ có hơn hai đồng.
Kỷ Tiện Bắc lấy cháo dì giúp việc ninh, múc ra, “Đừng nghĩ nữa, em nghĩ đến già cũng không nghĩ ra được đâu, ăn xong anh nói cho.”
Hạ Mộc nhìn cháo, lắc đầu: “Thật sự không đói bụng.”
“Không đói bụng cũng phải ăn một chút cho dạ dày co bóp.”
Kỷ Tiện Bắc dựng bàn trên giường lên, đặt cháo và dưa cải xuống bàn, lại cầm khăn lông ướt lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-yeu-em-nhu-vay/904922/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.