Edit: Mina
Trong xe, Nhậm Sơ thuận tay mở máy phát nhạc, vẫn là cái bài hát nghe đi nghe lại vô số lần.
Định đổi bài khác, tay chạm vào nút, cuối cùng lại thôi.
Tới sảnh tập đoàn Viễn Đông, Nhậm Ngạn Đông đang ngồi trên ghế sofa, Nhậm Sơ đi thẳng lên văn phòng.
Nhậm Ngạn Đông vẫn dựa vào sofa nghỉ ngơi.
“Chú Ba?”
“Ừ.” Nhậm Ngạn Đông híp mắt từ đầu đến cuối.
“Chú Ba, chú tìm cháu có việc gì?” Nhậm Sơ ngồi xuống đối diện anh.
“Không có việc gì cả.”
“…”
Trầm mặc vài giây, Nhậm Sơ đã đoán được vì sao chú Ba tìm cậu ấy, cậu quyết định giả bộ hồ đồ, hỏi lại: “Chú Ba, rốt cuộc có chuyện gì thế?”
“Cháu nói xem?”
“… …”
Nhậm Sơ buồn bực nhìn Nhậm Ngạn Đông: “Chú Ba, chú nói chuyện nghiêm túc được không?”
Nhậm Ngạn Đông mở mắt, ngồi dậy châm điếu thuốc, anh hỏi lại: “Chú nói không nghiêm túc sao?”
Anh ném bật lửa lên bàn trà, “Nghe nói cháu còn mang theo một bạn học vào công ty?”
“Ừm, là bạn học của cháu, ngoài cháu…” Nhậm Sơ nói đến từ thích, không khỏi dừng lại.
Nhậm Ngạn Đông nhả khói, tiếp lời cậu: “Ngoài cô gái cháu thích, là người tên Hứa Mạn lợi hại kia?”
Nhậm Sơ gật đầu.
“Tập đoàn có rất nhiều công ty con, chú cũng nhét không ít người vào các bộ phận, làm ăn khó tránh khỏi nhân tình, không còn cách nào khác, nhưng tài sản công ty quản lý, chú không thể để một người ăn không ngồi rồi ở lại.” Nhậm Ngạn Đông liếc Nhậm Sơ: “Biết vì sao không?”
Nhậm Sơ gật đầu: “Cháu biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-yeu-em-nhu-vay/904913/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.