Edit: Mina
Trư Trư và Tư Đồ Đồng Đồng tập trung hát mấy bài ca tình thâm, không biết nên an ủi Hạ Mộc ra sao, chỉ đành không quấy rầy cô.
Hạ Mộc yên lặng ngồi trên ghế sofa, hòa hoãn lại lại cầm một quả quýt lột vỏ.
Không biết tối nay cô đã ăn bao nhiêu quả, trước kia cô không ăn nhiều hoa quả chua như vậy.
Trong lúc suy nghĩ miên man, đồ vật trong tay cũng thành thứ tiêu khiển, bỗng dưng có cảm giác an toàn.
Trước người đột nhiên bị bóng đen bao phủ, cô không nhìn thấy là ai, hơi thở trên người anh cô đã quá quen thuộc, nhưng hiện tại không muốn nhìn thấy anh.
“Không phải em không thích ăn đồ chua sao?” Kỷ Tiện Bắc cúi người, một tay chống ghế sofa sau lưng cô, gần như ôm trọn cả người cô.
Hạ Mộc không để ý tới anh, tách một múi quýt ăn, quả quýt này chua hơn mấy quả quýt vừa ăn.
Cô nhíu mày, khó khăn nuốt xuống.
Suýt nữa chua chết cô.
Kỷ Tiện Bắc nói: “Chua thì để ăn anh hộ.”
Duỗi tay muốn lấy quả quýt trong tay cô.
Hạ Mộc ngẩng đầu, Kỷ Tiện Bắc chưa kịp phản ứng lại, cô đã bóp miệng anh, thô lỗ nhét gần hết cả quả quýt vào miệng anh.
Kỷ Tiện Bắc: “…”
Cô đang nổi nóng, anh chỉ có thể nhường nhịn cô.
Cô nhét vào miệng anh, anh phải xử lý chúng.
Cho dù là quả chanh, anh cũng phải nuốt hết.
Sau khi nuốt xong, Kỷ Tiện Bắc thầm mắng người mua quýt một trăm lần.
Sao không mua loại quýt vừa ngon vừa ngọt mà lại mua loại vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-yeu-em-nhu-vay/904911/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.