Tại phòng bệnh........ Trong phòng có một người con trai và một người con gái. Người con trai đang nắm tay người con gái ( Phạm Nghĩa và Ngọc Mai). Ngọc Mai với vẻ mặt trắng bệch, xanh xao không còn máu, giọng yếu ớt nói: - Em có một tâm nguyện cuối cùng muốn anh thực hiện? - Tâm nguyện gì? Anh hứa sẽ thực hiện.
- Kiếp sau, xin anh hãy ở bên em mãi mãi. Anh mau hứa đi?
- Anh hứa sẽ mãi mãi ở bên em. - Vậy em có thể ra đi thanh thản rồi. Giọng Mai nhỏ dần, đôi mắt nhắm lại, đôi tay lạnh dần và không còn cử động. Những giọt nước mắt của Nghĩa rơi xuống, anh nắm chặt lấy tay của cô, lần đầu tiên trong đời anh khóc trước một người con gái và người đó chính là Mai - Cô đã hi sinh cả tính mạng để cứu anh thoát khỏi cái chết trong gang tấc, cô đã đỡ cho anh một nhát dao trí mạng, vì cô rất yêu anh nhưng anh đã sai vì khoông chấp nhận cô sớm hơn, để rồi giờ đây anh đã phải hối hận.Tại nghĩa địa........................Ngày hôm nay là ngày đưa tiễn Mai, tuyết rơi rất nhiều, rơi nhiều đến nỗi phủ trắng cả một nơi âm u ( nghĩa địa). Từng dòng người rất đông đi viếng cô, họ là những người được cô giúp đỡ nhưng chưa đền đáp lại cho cô, họ cảm thấy sót xa vì chỉ vì gặp một chuyện ngoài ý muốn mà một người hội tụ cả tài lẫn đức đã ra đi, rất nhiều bông hoa hồng trắng được mọi người mang đến để ở trước mộ của cô. Nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-yeu-anh/1932421/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.