Không dưng nàng bị tên đáng ghét kia lừa đảo cướp đi nụ hôn. A… a… tức chết mà!
– Ta không dối nàng. Nàng đích thực là nương tử của ta.
– Nương tử gì chứ? Rõ ràng ngươi nghe thấy ta nói không nhớ rõ hình dáng vị hôn phu nên mới lập mưu kế tính lừa đảo ta. Bản cô nương lại để ngươi lừa như vậy ư?
Không đợi Dương Thiên Vũ lên tiếng, nàng lại nói tiếp một tràng.
– Nếu đúng là ngươi, sao phải đợi đến bây giờ mới nói?
Dương Thiên Vũ mỉm cười, nhẹ nhàng kéo tay nàng về phía hắn.
– Tiểu Duệ, bình tĩnh nghe ta giải thích.
Tiểu Duệ nhìn hắn bằng ánh mắt cảnh giác, rút tay lại.
– Ngươi nói đi.
Thoắt cái, Dương Thiên Vũ đã khôi phục dáng vẻ điềm tĩnh, trầm ổn, nếu không phải đã biết rõ hắn, e rằng chỉ cần nhìn vẻ mặt Dương Thiên Vũ lúc này, Tiểu Duệ cũng sẽ tin tất cả lời hắn nói là thật ngay.
– Trước đây chúng ta đã từng hẹn ước cùng nhau. Còn lúc mới gặp lại, nghe nàng nói đã có tướng công, ta không muốn nói về hẹn ước của chúng ta, cũng vì không muốn khiến nàng khó xử. Ta muốn nàng được sống hạnh phúc, vui vẻ suốt đời. Nếu phải hy sinh, ta muốn người đó là ta.
Ánh mắt Dương Thiên Vũ tràn ngập vẻ ôn nhu, thâm tình, khiến Tiểu Duệ cũng như lạc trong đó, phải mất một lúc nàng mới lên tiếng được.
– Thật ư? Ngươi là người vẫn nói với ta trong những giấc mơ đó ư?
– Đúng vậy. Ta từng nói sau khi xử lý xong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/83130/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.