Sáng hôm sau, Tiểu Duệ dụi dụi mắt bước ra khỏi nhà, hơi đói, nhưng vẫn miễn cưỡng chịu được. Hắc Tôn, Hắc Mã đã đứng trước mặt nàng, cực kỳ nghiêm chỉnh.
– Hôm qua ta không ăn cả ngày hả? – Nàng mơ mơ hồ hồ hỏi bọn họ.
– Vâng. – Cả hai cung kính cúi đầu.
– Đã có thư hồi âm chưa?
– Chưa. – Cả hai vẫn cung kính cúi đầu.
– Vậy hôm nay ta cũng không ăn. – Tiểu Duệ lắc lắc đầu, uể oải trở lại giường, nằm xuống.
Hắc Tôn, Hắc Mã ôm kiếm đứng canh ngoài cửa. Chập chờn, hình như hôm qua nàng mơ thấy mình được ăn cháo thịt bằm, rất thơm, rất ngon. Là mơ hay là thực nhỉ? Quá mơ hồ, không nhớ rõ được. Vừa rồi hai người kia cũng nói cả ngày hôm qua nàng không ăn gì, vậy chắc đúng là mơ rồi. Tiểu Duệ thở dài, nhắm mắt, tiếp tục ngủ, hy vọng trong mơ lại được ăn cháo thịt bằm như hôm qua.
Đã là ngày thứ hai Tiểu Duệ tuyệt thực biểu tình đòi tự do, vẫn chưa nhận được hồi âm của tên đáng ghét Dương Thiên Vũ kia. Nàng nằm lăn qua lăn lại trên giường, lúc ngủ lúc thức, cái bụng sôi lên sùng sục. Hừ hừ, khi nào tên đáng ghét kia quay lại, nàng nhất định phải báo thù. Giấc ngủ chập chờn, trong mơ, Tiểu Duệ lại nằm mộng thấy mình được ăn một bát cháo thịt rõ to, thơm nức mũi. Ôi, cô nương tốt đến trời cũng động lòng, phái thiên sứ mang đồ ăn vào trong giấc mơ cho nàng. Quệt mấy giọt mồ hôi lăn trên trán, Tiểu Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/83127/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.