Uống cạn bát thuốc, Tiểu Duệ cuống quýt quơ chân quơ tay, có một chén rượu mai đưa đến trước mặt nàng. Nàng vội đón lấy, một hơi uống cạn. Rượu mai êm ái trong vòm họng, không quá cay, lại hơi ngòn ngọt, hương quả mai chín rất thơm.
– Rượu này ngon quá, chẳng trách ngươi luôn mang theo bên mình.
– Nhà ta có một vườn mai, đến mùa quả chín đều đem ủ rượu. Trước đây nàng cũng rất thích uống rượu này.
Hắc Mã lục tục lấy ra mấy món khô, bày trên bàn, mời Dương Thiên Vũ và Tiểu Duệ lại ngồi. Vì Tiểu Duệ nhất quyết bắt Hắc Tôn, Hắc Mã ngồi cùng nên bốn người cùng uống rượu, ngắm trăng. Mảnh trăng hạ tuần cong cong treo trên bầu trời, đẹp đẽ mà nhuốm chút cô đơn, bi ai. Dương Thiên Vũ nhìn trăng, quay sang Tiểu Duệ hỏi.
– Tiểu Duệ, trước đây chúng ta thường trèo lên mái nhà ngắm trăng, thổi sáo. Nàng có muốn nghe không?
– Ngươi biết thổi sáo hả? Hay quá! Mau biểu diễn đi.
Dương Thiên Vũ bình thản rút trong ngực áo ra cây sáo màu xanh ngọc, áo trắng như tuyết dưới bóng trăng lạnh, ngọn gió thổi qua khiến tà áo phơ phất bay. Hắn ngồi đó, hướng đầu về phía vầng trăng, nhẹ đặt môi lên sáo. Âm thanh dịu dàng miên man như nước chảy mây trôi. Trong đêm khuya thanh vắng, giữa núi rừng bạt ngàn vừa mang vẻ phóng khoáng, lại nhuốm chút tâm sự sầu bi. Tiểu Duệ tay chống cằm, để tâm hồn trôi theo tiếng sáo du dương.
Hình như, có hình ảnh nào đó mơ hồ trong trí óc, cứ bập bềnh, hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/83124/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.