Sau khi làm xong mọi việc, ém lại chăn cho vương phi, Xuân Nhi nhẹ nhàng lui ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Hắc Tôn đứng thẳng như cán bút phía bên ngoài, bàn tay đặt hờ lên chuôi kiếm. Nhìn dáng vẻ Hắc Tôn như vậy, Xuân Nhi bất giác thở dài. Nàng quay người, đi mấy bước, đột nhiên dừng lại, nhìn chăm chú. Đứng dựa người bên cạnh một gốc cây là một người hoàn toàn lạ mặt. Nhìn trang phục thì có lẽ là a hoàn. Nhưng a hoàn trong phủ, Xuân Nhi không thuộc tên cũng biết mặt, suy nghĩ một chút thì người này hình như nàng ta cảm thấy có chút quen thuộc. Xuân Nhi vỗ trán, đúng rồi, là người vừa rồi theo sau Trần Tĩnh. Nhưng tình hình rối ren, Xuân Nhi không để ý đến a hoàn này lắm.
Xuân Nhi bước về phía ấy, thấy a hoàn kia hai tay nắm chặt chiếc tay nải nhỏ, mắt nhìn xuống chân, chân di di nền gạch.
– Ngươi tên là gì?
– A. – A hoàn giật mình vội vã hành lễ. – Nô tỳ tên Tiểu Thúy.
– Cái tên rất hay. Ta là Xuân Nhi, nô tỳ bên cạnh vương phi.
– Vương phi?
Tiểu Thúy kinh ngạc tới há miệng. Nàng ta thấy phủ đệ to lớn như này cũng biết là nhà quyền quý, nhưng không ngờ lại là Lâm Vũ vương phủ nổi tiếng. Cả Huyền Vũ chỉ có một vương phủ này thôi. Thật không ngờ nàng ta lại có được cái may mắn này. Tiểu Thúy gia đình bần hàn, chưa từng được đi học nên không biết chữ, vừa rồi thấy một đám người hốt hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/2489193/quyen-3-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.