Nói rồi Trần Tĩnh nhắm mắt, tay phải nâng lên, đánh một cái vào sau gáy Tiểu Duệ. Nàng lập tức ngất lịm. Hắn không dám chậm trễ, vội vàng đưa chiếc bình nhỏ lên môi Tiểu Duệ, hơi cạy miệng nàng ra một chút, rót thứ chất lỏng trong bình sứ vào miệng nàng.
Chiếc bình này hắn tìm được trên người Đại Hổ, hắn đã tra hỏi nhưng Đại Hổ chỉ cười điên cuồng, nhất định không nói. Hắn không có thời gian, trong thời gian ngắn không tìm được người đi theo vương phi. Hắn vội vàng lấy chiếc bình này rồi đuổi theo vương phi. Vốn Trần Tĩnh cũng nghĩ rằng phải một, hai hôm nữa – tương ứng với khoảng thời gian đến được chỗ đại hoàng tử – độc mới phát tác, như vậy hắn sẽ tận dụng thời gian này đưa vương phi đi tìm đại phu xem tình hình độc trong người vương phi thế nào, cũng xem thuốc trong bình sứ này là thứ gì.
Nhưng hắn không ngờ vừa rồi độc bất ngờ phát tác, hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều. Vì vậy chỉ có thể để vương phi uống thứ trong bình sứ, không rõ là giải dược hay độc dược. Lúc này, hắn chỉ còn biết cầu trời khấn Phật hãy phù hộ vương gia và vương phi. Hắn cũng vô cùng căm giận bản thân vừa rồi đã chần chừ bỏ phí rất nhiều thời gian. Nếu như hắn cưỡng ép vương phi đi cùng từ lúc ở trong thành, có thể vương phi sẽ tức giận, nhưng ít nhất không khiến người phải chịu đau đớn và tính mệnh ngàn cân treo sợi tóc như lúc này.
Uống hết bình thuốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/2489186/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.