Nhưng hành động tiếp theo của Tiểu Duệ khiến Đại Hổ kinh ngạc đến mức há hốc miệng. Nàng rướn người gắp một đũa to thịt dê bỏ vào bát Đại Hổ.
– Huynh đệ, mấy ngày nay mọi người vất vả rồi.
Vừa nói Tiểu Duệ vừa gắp một lượt thịt dê xào cho tất cả mọi người. Tất cả đưa mắt ái ngại nhìn nhau, không biết phải làm thế nào. Đại Hổ cứng miệng, đành ngậm ngùi uống rượu, đánh trống lảng sang việc thời gian không còn sớm nữa, hắn cũng ăn no rồi, phải đi xem chuẩn bị xe và ngựa.
Mấy người kia thấy vậy cũng lập tức đứng dậy, nói phải chuẩn bị lên đường. Tiểu Duệ thấy vậy thì cười cười, dừng đũa, ung dung đi lên phòng. Chỉ còn lại duy nhất một kẻ từ đầu đến giờ chưa ăn uống gì đành nhón vội mấy chiếc bánh bao trên bàn rồi chạy đi.
Bước ra sân sau, Đại Hổ tức giận đấm mạnh vào bức tường gạch cũ kỹ khiến bức tường rung bần bật. Hắn vốn là thợ rèn, sau đó bị tên con trai của huyện lệnh ức hiếp, cướp thê tử, còn đánh hắn rồi vứt ra đường. Năm đó Đại Hổ bao nhiêu lần đi kiện thì bấy nhiêu lần thua, thậm chí còn phải bán cả gia sản để không bị giam giữ. Chính vì vậy Đại Hổ vô cùng căm hận bọn cẩu quan hống hách, ức hiếp dân lành. Hắn đã bỏ lên núi làm thổ phỉ hai năm, sau đó được người của quận vương thu nhận, cho ăn ở, lại dạy cho biết bao nhiêu bản lĩnh. Hắn khỏe mạnh, học võ mấy năm, thân thủ khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/2489174/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.