Lúc Tiểu Duệ bước xuống xe, nàng kinh ngạc đến mức nói không nên lời. Người phụ nữ ôm đứa trẻ trong lòng, đôi giày rách nát thấm đầy máu, cả người ướt đẫm mồ hôi vì chạy theo xe ngựa cả canh giờ. Mấy thuộc hạ của Nghiêm Tinh Dã khó chịu xua tay.
– Cút đi, mau cút đi.
Nhưng Tiểu Duệ đã bước đến gần người phụ nữ. Người này mắt rớm lệ, nhìn Tiểu Duệ đầy chờ mong. Nàng rút trong tay áo ra một cây trâm ngọc, cây trâm này Dương Thiên Vũ tặng nàng, nàng vốn muốn vứt đi nhưng mãi vẫn chưa thể xuống tay được.
– Ngươi cầm lấy cây trâm này đi.
Người phụ nữ kinh ngạc nhìn Tiểu Duệ, cuối cùng run rẩy nói.
– Công tử, ta thân phận nghèo hèn, cầm cây trâm này đến cửa tiệm bán, sợ rằng còn bị đánh cho một trận, nói là đồ ăn cắp. Xin công tử đại nhân đại lượng thu nạp đứa nhỏ làm gia nô.
Tiểu Duệ ngẫm nghĩ một chút, đúng vậy, nếu người này quần áo rách rưới, lại có trâm ngọc đem đi bán, chỉ sợ sẽ bị lôi thẳng đến quan phủ. Nàng thở dài.
– Ta đang có việc phải đi xa, không thể mang theo một đứa trẻ. Vậy ta sẽ mang đồ đi bán giúp ngươi, được chứ?
Người phụ nữ như không tin nổi vào tai mình, phải mất một lúc mới bừng tỉnh, quỳ sụp dưới chân Tiểu Duệ.
– Đội ơn công tử. Đội ơn công tử.
Tiểu Duệ quay lại nhìn mấy người đang mặt nhăn mày nhó hết sức khó chịu kia.
– Ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/2489169/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.