Thái Khanh quận vương đứng thẳng, hắn phất nhẹ một cái, chiếc quạt mở rộng, hôm nay trời ấm áp, trong phòng lại có lò sưởi, hắn khẽ phe phẩy quạt, đi vòng qua chiếc bàn phía phòng trong.
– Vương phi, thất lễ rồi, mời ra đây dùng trà.
Tiểu Duệ bỏ tay khỏi tấm rèm, những sợi châu va vào nhau, vang lên những tiếng leng keng trong trẻo. Thái Khanh quận vương rót cho nàng một chén trà, rất thoải mái ngồi xuống phía đối diện.
– Không biết vương phi có việc gì mà ghé thăm ta vậy?
Tính theo ngôi thứ, nàng là bề trên của Thái Khanh quận vương, nhưng lúc này nàng cũng không muốn so đo với cách hành xử bề ngoài thì có vẻ tuân theo quy củ, nhưng thực chất quá đỗi ngạo mạn của gã Thái Khanh quận vương này.
– Ta cũng không vòng vo làm gì, ta muốn tìm quận vương thỉnh giáo một số vấn đề, không biết có được không?
Hắn mỉm cười, nhấp một ngụm trà.
– Giữa chúng ta đâu cần khách sáo, vương phi xin cứ nói.
– Giữa chúng ta? Cách nói này có phải thân thiết quá rồi không?
– Vương phi không nhớ chuyện trước đây nữa sao? – Thái Khanh quận vương hơi nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn Tiểu Duệ.
Tiểu Duệ nhìn thẳng vào mắt hắn, nghiêm túc nói.
– Đó chính là lý do ta tới đây tìm quận vương hôm nay.
Thái Khanh quận vương cúi đầu, nhìn họa tiết trên chiếc quạt, hồi lâu sau mới hơi gật đầu.
– Thảo nào… thì ra là vậy… Ta cứ băn khoăn mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/2489157/quyen-3-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.