Mùa đông, tuyết lất phất rơi trắng xóa đất trời. Tiểu Duệ một thân y phục đỏ thẫm đứng dưới tuyết trắng, nhìn như một đốm lửa đỏ rực. Dương Thiên Vũ bung chiếc dù trúc màu trắng, che cho nàng. Một tay hắn đỡ nàng lên xe. Chiếc xe ngựa xa hoa thẳng tiến vào kinh thành.
– Sao thế? – Thấy Tiểu Duệ gà gật dựa vào vai hắn, Dương Thiên Vũ lên tiếng hỏi.
Tiểu Duệ che miệng ngáp dài một cái, lắc lắc đầu cho tỉnh táo.
– Ăn no buồn ngủ quá.
Dương Thiên Vũ bật cười. Hắn kéo đầu nàng vào vai mình.
– Vậy chợp mắt một chút đi.
Tiểu Duệ lập tức nhảy dựng lên như phải bỏng.
– Không được, cẩn thận kẻo hỏng lớp trang điểm với kiểu tóc.
Dương Thiên Vũ định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi, để mặc Tiểu Duệ soi tới soi lui bằng chiếc gương đồng nhỏ.
– Thiên Vũ, có phải có một sợi tóc rơi ra rồi không?
– Không đâu, nàng rất đẹp.
– Trang điểm thế này ta không quen chút nào.
– Được, vậy lần sau không cần trang điểm như này nữa.
– Sao được chứ. Nếu không trang điểm sẽ rất xấu xí.
Dương Thiên Vũ không biết phải nói gì thêm. Nữ nhân quả là kỳ lạ. Trang điểm thì kêu phiền phức, không trang điểm thì lại sợ xấu xí. Vì để tránh Tiểu Duệ lại tiếp tục than thở về mấy việc này, hắn liền chuyển chủ đề, nói từ chuyện Táo Xanh đến chuyện tình hình thiên tai, nhân tai ở phía tây.
Chẳng mấy chốc bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/2489101/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.