Ngày mai, hôn lễ sẽ diễn ra.
Nhưng, hai ngày trời tìm kiếm, nàng không có thêm chút thông tin gì về gã ăn mày kia. Hôm nay, dù Mễ Lan và Xuân Nhi ra sức phản đối, Tiểu Duệ vẫn quyết định ra ngoài phát đồ ăn và áo ấm cho những người ăn xin đang thập thò trong con ngõ nhỏ gần Mai phủ. Hàng người nối dài, rất trật tự. Tiểu Duệ lặng lẽ phát đồ ăn và áo ấm cho từng người, từng người một.
Đến một ông lão già yếu, run rẩy trong chiếc áo rách nát, ngoài áo bông và đồ ăn, Tiểu Duệ đặt thêm vào tay ông lão một thỏi bạc vụn. Lão nhân đột nhiên òa khóc nức nở.
– Tiểu thư, đội ơn tiểu thư. Nếu không có tiểu thư, lão làm sao sống qua được mùa đông này? Tiểu thư!
Ánh mắt ông lão nhìn nàng như có tia sáng, khiến Tiểu Duệ có chút hoảng hốt, nàng mỉm cười.
– Nhà ông còn mấy người?
Ông lão lắc đầu.
– Lão chỉ có một đứa con trai, nhưng năm ngoái con trai lão đã chết ngoài biên thùy, lão lại bị kẻ xấu hãm hại, bị biến thành kẻ không nhà, không còn người thân nữa.
Nói đến đây, ông ta càng khóc nức nở.
– Vậy ông hãy ở lại Mai phủ chăm sóc cây cối đi. Dù ở đây không giàu có gì nhưng ông cũng có chỗ ăn, chỗ ở.
Ông lão run rẩy giơ tay ra, như muốn nắm lấy tay Tiểu Duệ, nhưng bàn tay gầy gò, bẩn thỉu dừng lại giữa không trung. Đột nhiên ông ta quỳ sụp xuống.
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/2489073/quyen-2-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.