Bởi vì vài ngày không ngủ lại không ngừng chiếu cố Thương bị thương, tiểu Yên mệt muốn chết, hơn nữa ngày đó gặp mưa khiến tiểu Yên nhiễm nặng phong hàn.
Nguyên bản vốn không nghiêm trọng, chính là tiểu Yên không hảo hảo nghỉ ngơi, cứ chuyên tâm chiếu cố, hiện còn tiếp tục buông thả, cuối cùng khiến cho tiểu Yên gầy yếu duy trì không được ngã xuống, cái này thành ngược lại Thương chiếu cố tiểu Yên.
“Tiểu Yên, có thấy hảo không?” Thương ôn nhu hỏi tiểu Vân Yên phát sốt cao.
“Thương… ta không phải sắp chết chứ? Ta cảm thấy thực hảo khổ sở.”
“Nói lung tung, ngươi không có việc gì đâu, hết sốt là tốt.”
Trong lòng Thương có chút khổ sở lại có chút áy náy, nếu không phải vì chiếu cố hắn bị thương, tiểu Yên sẽ không mệt đến phát bệnh.
“Thương, không cần khổ sở, ta sẽ rất nhanh ổn.”
Tiểu Yên nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Thương, hắn không hy vọng nhìn thấy ánh mắt khổ sở của Thương, chiếu cố Thương là hắn cam tâm tình nguyện, hắn không muốn Thương bởi vậy mà hổ thẹn.
Thương có chút kinh ngạc, tiểu Yên hiểu hắn!
“Tiểu Yên…” Thương đối tiểu Yên càng sinh nhiều tình cảm.
Tiểu Yên hai má đỏ lên, không biết bởi vì sốt cao, hay bởi ngượng ngùng.
Thương không kìm được lòng hôn tiểu Yên, tiểu Yên không giãy giụa cũng không khước từ, ngoan ngoãn để tùy Thương hôn.
Nguyên bản chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, sau đó diễn biến mới thành nụ hôn kịch liệt, tiểu Yên bị Thương hôn đến không thở được, Thương mới luyến tiếc buông tha tiểu Yên.
Kỳ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-thai-lang/45170/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.