Thương đi đến bờ sông, quả nhiên nhìn thấy… ngoại y tiểu Yên, Thương khẩn trương chạy đến.
“Tiểu Yên… Tiểu Yên…”
Thương cầm ngoại y đã rách vụn của tiểu Yên, khẩn trương kêu to, nỗi sợ hãi không tên từ sâu thẳm ăn mòn tim hắn.
“Ô…” Góc tối bỗng nhiên truyền đến âm thanh, Thương theo đó đi tới.
Thương vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, tim hắn thiếu chút nữa chết lặng.
Tiểu Yên vốn ốm yếu nửa người trên toàn huyết, y phục tiểu Yên bị cắt vài chỗ cũng đồng dạng dính đầy huyết tinh.
“Tiểu Yên… Tiểu Yên ngươi xảy ra chuyện gì? Đừng dọa ta, van cầu ngươi đừng làm ta sợ.”
Thương đến bên người tiểu Yên, ôm tiểu Yên vào ngực, đau lòng nhìn toàn thân tiểu Yên đầy máu.
“Thương, ngươi cuối cùng cũng đến.” Tiểu Yên vừa nói xong, liền ngất đi trong ngực Thương.
“Tiểu Yên, ngươi tỉnh lại.”
Chính là tiểu Yên hôn mê nói gì cũng không mở mắt, Thương lập tức đem tiểu Yên ôm về nhà, đặt lên giường, dùng tốc độ nhanh nhất bưng nước vào, vì tiểu Yên chà lau tất cả vết máu trên người.
Thương lòng nóng như lửa đốt, sau khi chà sát sạch sẽ tiểu Yên, lại ngoài ý phát hiện tiểu Yên trên người một chút vết thương cũng không có, hắn không khỏi ngây ngẩng.
Tiểu Yên ngủ say chậm rãi tỉnh lại, hai mắt mơ màng mở ra, thỏa mãn ngáp một cái.
“Thương?” Tiểu Yên cảm thấy mình còn trong mơ, bằng không sao có thể thấy Thương?
“Ngươi… không có việc gì?” Tâm Thương thấp thỏm kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-thai-lang/2162791/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.