Nhìn Thương có vẻ hờn giận, tiểu Yên vội giảng hòa.
“Thương, ta đói bụng.” Tiểu Yên làm nũng nói.
Thương bất đắc dĩ gật đầu, hắn trước ôn nhu ôm tiểu Yên vào phòng, vì tiểu Yên mặc xong y phục, rồi lại ôm đến đại sảnh ăn cơm.
Trên bàn, Thương không lúc nào là không giúp tiểu Yên gắp đồ, tiểu Yên nghĩ muốn cự tuyệt, chính là sợ rước lấy oán hận của Thương, sẽ khiến Thương chuyển hướng sang hai người vô tội, tiểu Yên đành ngoan ngoãn ăn toàn bộ, bất quá ăn không được bao nhiêu, tiểu Yên đã không thể ăn tiếp.
“Ta ăn không vô.”
Tiểu Yên nhìn trước mắt là bát cơm như một tòa núi, thực không muốn ăn, hơn nữa sau khi hoan ái quá mệt mỏi, càng khiến tiểu Yên nghĩ không muốn động đũa.
“Không được, ngươi chỉ mới ăn mấy miếng, ngoan, đem chỗ đó ăn cho hết.” Thương ôn nhu hống tiểu Yên.
Một bên Hựu cùng Hi lần thứ hai nhìn chủ tử ôn nhu, miệng suýt không khép lại được, chủ tử… thật sự thay đổi nhiều a!
Từ trước đến nay làm gì có chuyện chủ tử một mặt ôn nhu như thế, đối với Lãng công tử cũng không giống hiện tại, chính là tại đây trước mặt tiểu Yên công tử, lại cẩn thận che chắn, Hựu cùng Hi thật sự liên tục há hốc mồm.
“Người ta thật không muốn ăn.” Tiểu Yên vẫn lắc đầu cự tuyệt.
Thương phảng phất biết được tâm tư tiểu Yên, đem tiểu Yên ôm vào lòng, vừa dỗ, vừa đút tiểu Yên ăn.
“Ngoan, ăn hết chén cơm này, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-thai-lang/2162763/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.