Put "em together and what have you got
Bibbidi-bobbidi-boo”[1]
(Bibbidi Bobbidi Boo – Disney song)
Sau lần rắc rối đó, Phong không còn đưa bạn về nhà, tôi cũng không thấy hắn tính toán số đề nữa, mặc dù tôi nghi ngờ rằng hắn chỉ giấu kỹ hơn thôi.
Phong coi tôi như bức vách từ hôm đấy. Nếu nói tôi không buồn thì là nói dối, sống dưới cùng một mái nhà mà không khí căng thẳng như vậy thật sự rất khó chịu.
Một tối tôi ngủ muộn, nghe tiếng lạch cạch dưới bếp liền đi xuống, thấy Phong đang lúi húi đun nước sôi úp mì.
- Anh đói à? Để tôi làm cho.
- …
Mặc cho hắn lầm lì không nói gì, tôi vẫn đi tới, định cầm gói mỳ làm cho hắn thì bị hắn giữ lấy cổ tay. Hắn bóp chặt khiến tôi hơi nhăn mặt vì đau.
- Bỏ ngay cái thói thảo mai của cô đi. Cô diễn trước mặt bố mẹ tôi với Vũ vẫn chưa đủ à?
- Tôi chỉ muốn giúp anh thôi. – Tôi vẫn cố giữ giọng nhẹ nhàng, gỡ tay hắn ra. – Còn chuyện kia thì tôi xin lỗi.
- Hừ…
- Anh vẫn giận tôi?
- …
- Thôi nào, tức một chút thôi chứ, anh không nói chuyện với tôi mấy tuần rồi, chưa nguôi giận sao?
- Cô đừng ảo tưởng sức mạnh nữa, cô nghĩ tôi để tâm đến cô thế kia à? – Phong cười khẩy.
- Không giận mà nhìn tôi là mặt sa sầm, không thèm nói gì với tôi. Hóa ra anh thực sự để tâm đến tôi nhiều thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-se-la-mot-ngay-moi/2544718/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.