Di chuyển trên mặt tường ngoài của cùng một tầng lầu thì dễ hơn nhiều so với việc leo lên xuống.
Lâm Y không biết tác dụng về mặt kiến trúc học của phần rìa hẹp nhô ra cung cấp chỗ đứng dọc mặt tường ngoài là gì, nhưng nàng đã có thể dán sát mặt tường rất nhuần nhuyễn di chuyển rất tự nhiên, có điều bước chân hơi nhỏ, cho nên muốn xuôi theo rìa hẹp di chuyển đến chỗ có góc ở đằng xa, quả thật khá mất thời gian.
Thế nhưng là người đề xuất hành động này, Diệp Nghi Thiển vẫn chưa hề buông lỏng cảnh giác vì Lâm Y biểu hiện tự nhiên như vậy. Cô chủ động dẫn đầu chậm rãi dò đường ở phía trước, đồng thời yêu cầu Lâm Y theo sau bảo trì khoảng cách thích hợp với mình. Tuy cô không nói nguyên nhân, nhưng Lâm Y tự biết hành động này là vì tránh cho hai người cùng gặp nạn lúc rủi ro xảy ra.
Xét thấy tòa nhà này cũng không phải công trình bã đậu, tình huống giẫm một bước sụp chân ít có khả năng xảy ra. Mà cao thủ leo trèo như Diệp Nghi Thiển càng không thể nào tự mình "mã thất tiền đề*", cho nên tình huống đột phát mà cô lo lắng tất nhiên không phải hụt chân, khả năng rất lớn, là từng cánh cửa sổ phòng bệnh gần trong gang tấc kia.
(*) mã thất tiền đề: một cụm thành ngữ (马失前蹄 – mǎ shī qián tí),nghĩa đen là ngựa mất móng trước, sau này dùng để chỉ tính toán sai lầm dẫn đến thất bại
Phần rìa chật hẹp nhô ra cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-sat/3556699/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.