Đợi đến khi Lâm Y thu thập xong hành trang đi tới, Diệp Nghi Thiển đã ở trước cửa sân chờ xuất phát. Cô đổi sang một bộ trang phục áo tay dài, chất liệu tuy là vải jean chịu ma sát chịu bẩn, nhưng xét thấy cắt tỉa cùng với khí chất của bản thân, lúc này quả thật lộ ra phong thái tao nhã. Nếu không có ba lô lệch vai trên lưng cùng với cây rìu cán dài sắc bén trên tay, gần như thật sự khiến người ảo tưởng đây là dân công sở chuẩn bị đi làm.
Lúc Lâm Y bật cười vì chính suy nghĩ này của mình, đối phương cũng đang nhíu mày nhìn nàng. Trên người Lâm Y là bộ trang phục vận động thường hay mặc, cái này cũng không có gì, nhưng cộng thêm ba lô leo núi trên lưng cùng với túi hành lý cũ rách đeo chéo trên vai, hoàn toàn là một bộ tư thế thu gom hành lý để đi xa.
- Sao em lại mang theo ba lô leo núi này nữa, để trong nhà không yên tâm?
Cái túi hành lý cũ rách kia coi như có chút quen mắt, liên hệ với trước đó ông già nói cũng có gì đó đưa cho nàng, nên Diệp Nghi Thiển không hỏi nhiều về nó. Khiến cô khó hiểu chính là ba lô leo núi trên lưng Lâm Y kia, dù sao, đối với kế hoạch đi ra ngoài nửa ngày, cái túi lớn căng phồng kia hiển nhiên là trói buộc không cần thiết mang theo.
Nếu là trước kia, mặc dù Diệp Nghi Thiển cảm thấy nghi hoặc nhưng sẽ không tùy ý mở lời, nhưng hôm nay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-sat/3556686/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.