Võ Trinh không bao giờ thích trễ nải trong công việc, vì vậy sau khi biết đại lang nhà họ Mai có bất hoá cốt, nàng không ngần ngại bỏ lại mấy đứa đàn em của mình, nói dối rằng có việc gấp rồi cưỡi ngựa rời khỏi hồ Ngọc Đái.
Dù thế nào đi nữa thì nàng cũng phải lấy được bất hoá cốt đó, để tránh đại lang nhà họ Mai vô tình bị khúc xương xui xẻo đó hại chết.
Đại lang nhà họ Mai sống ở phường Thường Lạc, căn nhà sát tường thành phía đông. Võ Trinh dễ dàng tìm ra được địa chỉ nhà đại lang, đi về phía cổng Xuân Minh rồi quẹo vào một góc rẽ phía nam là đến gần bức tường phía đông của phường Thường Lạc. Nàng quen thói thích đi đường tắt, không thích đi bằng cổng chính mà lại trèo tường vào.
Võ Trinh buộc ngựa dưới cây hoè ven đường, con tuấn mã màu táo đỏ ngoan ngoãn chờ ở dưới tán cây, trông cực kỳ nghe lời. Tuy nhiên con ngựa này trước mặt Võ Trinh rất nghe lời nhưng đối với người lạ thì tỏ ra hung dữ, tên ăn trộm nào dám cướp ngựa sẽ bị nó đạp chết.
Vì vậy Võ Trinh không sợ con ngựa hồng anh của mình bị trộm, tiện tay vuốt ve đầu ngựa một chút rồi đi đến chỗ tường, nhìn trái nhìn phải không thấy ai bèn đạp lên tường rồi nhanh chóng trèo lên, chớp mắt đã trèo qua.
Sau khi trèo qua bức tường, nàng còn phải trèo qua bức tường ở trong sân nhà Mai đại lang. Bức tường này không cao lắm nên Võ Trinh không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-phu-nhan-sung-phu-hang-ngay/3477397/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.