Editor: Maruru
****
Màn trời xám xịt, mưa rơi rả rích.
Đã quá giờ cao điểm chiều, dòng xe cộ hỗn loạn, tiếng còi không ngừng vang lên.
Trong xe đầy ngột ngạt và yên tĩnh, chỉ có cần gạt nước phát ra những tiếng vang rất nhỏ.
Dịch Yên ngồi trên ghế phụ, trên cửa sổ ở kế bên, những hạt mưa rơi tạo thành từng dòng nước nhỏ, khúc khuỷu và quanh co.
Sau khi ngồi lên xe, Tô Ngạn ở bên cạnh cũng không nói chuyện.
Hai người cứ như vậy, trầm mặc đến lạ lùng.
Cho đến khi qua thêm mấy cột đèn xanh đèn đỏ nữa, Dịch Yên vẫn là người chủ động mở miệng: "Sao anh lại tới?"
Tô Ngạn đang cầm lái, định không trả lời theo thói quen.
Anh không nói, Dịch Yên cũng đã quen với việc anh như vậy, không lấy làm lạ.
Tô Ngạn lại ngừng một chút, mất một lúc sau mới mở miệng.
"Ăn cơm."
Mạnh mẽ sửa cái tật xấu không bao giờ nói chuyện của mình.
Anh vừa mở miệng, Dịch Yên bỗng sửng sốt, tưởng rằng anh sẽ không để ý tới loại đề tài vô nghĩa này.
Cô kinh ngạc quay đầu nhìn anh.
Tô Ngạn lại không quay đầu lại, góc nghiêng vẫn luôn lạnh lùng bình tĩnh.
Một lát sau, cô không biết đáp cái gì, chỉ có thể "A" một tiếng.
Rồi sau đó quay đầu lại, tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ, hai người lại lần nữa rơi vào trầm tư.
Dịch Yên cũng không rõ, bây giờ cảm giác đối với Tô Ngạn là như thế nào, muốn xa cũng không được, muốn gần cũng không xong.
Trên đường, hai người không nói nữa, xe dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-o-trong-long-anh/466595/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.