Editor: Maruru
****
Mẹ Tô ngẩng đầu.
Tô Ngạn bỗng nhiên xuất hiện ở trước cửa, bà cũng không hề hoảng loạn.
Tô Ngạn vừa trở về, áo khoác mặc trên người còn chưa cởi, tay còn đang đặt ở trên then cửa.
Nếu mẹ Tô tới đây, cũng đã chuẩn bị trước nếu Tô Ngạn phát hiện ra. Bà không chút bối rối, bỏ mấy tờ giấy vào hộp gỗ.
Ánh mắt Tô Ngạn nhìn theo từng động tác của bà, tựa như đang xác nhận đồ của mình có tổn hại gì hay không, rồi sau đó mới ngước mắt nhìn mẹ Tô một lần nữa.
Những động tác nhỏ này không thể qua mắt một mẹ Tô trời sinh đã nhạy cảm.
Mẹ Tô nhìn anh, bỗng nói: "Con vừa trở về từ tiểu khu Thủy Loan, đúng không?"
Giọng bà vẫn luôn dịu dàng, không thấy được chút cảm xúc đáng sợ bất ổn nào.
Tô Ngạn đối mặt với bà, không nói.
Mẹ Tô cũng không cần câu trả lời của anh, tiếp tục nói: "Mẹ biết, gần đây, ngày nào con cũng luôn tới đó tìm nó, chờ nó."
Tô Ngạn vẫn lặng im.
Bà nhẹ nhàng xé rách điều cấm kị của Tô Ngạn, vậy mà vẻ ngoài lại gây cho người ta một cảm giác thật vô tội: "Tìm được rồi à? Có phải nó lại đi rồi không?"
Mặt Tô Ngạn vô cảm, không hề có một chút cảm xúc lộ ra.
Mẹ Tô đóng hộp gỗ lại, mặt hơi tái nhợt đi, nơi khóe miệng nở một nụ cười, nhưng lại toát ra vẻ thê lương.
"Tô Ngạn, tại sao gia đình ta không thể trở lại như trước, chung sống hạnh phúc, xem như người này chưa từng xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-o-trong-long-anh/466584/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.