Editor: Maruru
****
Tút——
Tút —— tút ——
Bên tai truyền đến tiếng máy lạnh băng.
Dịch Yên an tĩnh ngồi xếp bằng, cảm giác lạnh lẽo truyền từ bàn chân lên bắp đùi.
Trong bóng tối, chỉ có tia sáng yếu ớt của màn hình.
Mỗi một tiếng vang lên, là tim Dịch Yên lại đập chậm hơn một chút.
Đêm đông lạnh lẽo, que củi ướt vất vả lắm mới sáng lên, giờ lại sắp tắt.
Ngay lúc Dịch Yên cho rằng điện thoại sẽ mau dứt, vậy mà đầu bên kia nhận điện thoại.
"Xin chào."
Tim Dịch Yên như ngừng đập, sau đó lại nhảy nhót không ngừng.
Như cỏ dại mọc điên cuồng, qua một trận gió, lại mọc khắp thảo nguyên.
Anh thế nhưng không đổi số, cũng không cúp điện thoại.
Lúc Tô Ngạn học cao trung không xài di động, không phải hoàn cảnh nhà anh không tốt, chỉ đơn giản là anh không cần.
Anh không có di động, Dịch Yên tự nhiên không lấy được cách liên lạc với anh, về vẫn là Dịch Yên mua cho anh số điện thoại, bắt anh dùng anh mới dùng tới.
Mà cái số này, anh vẫn còn dùng.
Dịch Yên không nói chuyện.
Người ở đầu bên kia cũng không nói thêm lời nào nữa.
Không thể nào mở miệng, nhưng lại không muốn cúp máy.
Nhận được cuộc gọi từ một người xa lạ nhưng lại không lên tiếng, người bình thường nhất định sẽ trực tiếp cúp điện thoại. Dịch Yên biết rõ Tô Ngạn cũng là người bình thường. Có khả năng nhận không quá hai, ba giây, sẽ cúp máy.
Thế nhưng cô không muốn.
"Tô Ngạn...." Dịch Yên gọi một tiếng, thật nhẹ, như ở trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-o-trong-long-anh/270206/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.