'Nùng Tậu luôn khiến em kinh ngạc về chàng ta, cảm giác như chàng ta là một người được tổng hợp bởi những yếu tố đối lập vậy.'
-o-
- Ừ, vậy cũng được. - Nùng Tậu rót chén rượu mới, vừa nhâm nhi vừa đáp - Ta cũng chỉ cần ngươi hầu cơm nước thôi, đó là việc mà ta ngại nhất. Tất nhiên, việc cơm nước của ta cũng có những quy tắc riêng biệt, không dễ dầu như ở Mai Viện đâu. Ngươi phải đáp ứng được những quy tắc đó, không được phạm lỗi. Riêng về tiền công, ta vẫn sẽ giữ nguyên khoản tiền ban đầu. Dù công việc ngươi làm thật nhẹ nhàng, không đáng phải trả nhiều như vậy nhưng ngươi cứ xem khoản tiền dư ra đó như một dạng trợ cấp lao động đi. Cứ thoải mái dùng tiền ấy mà chi tiêu cá nhân cho mình, mua quần áo hay vật dụng cần thiết cho cuộc sống của ngươi.
Nùng Tậu ngoài mặt nói vậy nhưng bên trong cũng có suy nghĩ một chút. Chàng không thoải mái khi thấy em đi theo chàng chịu mưa chịu nắng vất vả mà chẳng được quan tâm chút gì. Chàng biết, so với chàng thì tên Mai Lang Vương kia chăm sóc cho em tốt hơn nhiều. Một là hắn có các vị trưởng bối biết cách chăm lo chiều chuộng em, hai là bản thân hắn cũng tinh tế và chu đáo. Sao ở trong Mai Viện của hắn, không phải lo ăn lo mặc lại luôn được nâng niu. Em đi theo chàng, những hậu đãi đó sẽ mất sạch, chàng thì không thể chăm em như bảo mẫu rồi, chàng cũng không có mặt mũi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615457/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.