'Dù em không biết cũng chẳng sao, chàng chỉ cần cảm nhận được rằng tình yêu của mình đã gửi đến nơi em là đủ rồi. Chàng yêu em, cho dù em không ở cạnh chàng thì chàng cũng sẽ mãi mãi yêu em. Tình yêu đó cũng giống như những món quà hay những dòng thông tin kia vậy, lặng lẽ và âm thầm trao cho em.'
-o-
Kể từ lúc vắng em, Mai Viện này bỗng dưng mất đi thanh sắc, mặc dù cảnh vật vẫn thế, con người vẫn thế, vậy mà đôi lúc chàng cảm giác nó giống như đã biến thành một bức tranh không màu, một không gian vắng lặng âm thanh. Hoa mai và những kiến trúc tinh xảo không còn hồn nữa, chúng trở thành phông nền nhạt nhẽo, chàng cũng không còn tâm tình chú ý đến điều gì. Núi Sam này giống như đã mất hết tiên khí vào khoảnh khắc em rời đi.
Giờ nghĩ lại mọi chuyện, chàng vẫn không thể hiểu nỗi vì sao chàng và em lại thành ra như thế. Lúc ấy chẳng phải rất tốt sao? Chàng và em đã bên nhau như hình với bóng, từng ánh mắt, từng nụ cười đều soi chiếu vào nhau, tâm hồn quấn quýt chặt chẽ.
Bắt đầu từ khi Đào Hoa đến, em đột ngột thay đổi tính tình. Em không còn muốn ở bên chàng nữa, từ chối mọi sự tiếp cận của chàng. Sau đó em đến hầu Quan Lang, hai người khó khăn lắm mới nối lại được sự âu yếm đã bị cắt đứt. Chàng chưa kịp vui sướng bao lâu thì bọn người dị hợm bỗng dưng xông vào Mai Viện, chia cắt em và chàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615414/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.