'Sao mở lớn mắt, đáy mắt em tràn đầy bất mãn. Mai Lang Vương ngắm vẻ mặt ấy hồi lâu, mắt dần rơi lên đôi môi mềm mại của em. Chàng đột nhiên thất thần, nhất thời không giữ được lí trí nữa. Chân chàng bước đến gần em hơn, hai người như thể đã dính chặt vào nhau.'
-o-
Sao may áo rất tỉ mẩn, em dành hầu hết thời gian rảnh của mình để may nó. Mai Lang Vương đôi lần thấy em cặm cụi ôm chiếc áo chưa thành hình ấy trong lòng, chăm chú luồn kim xỏ chỉ, môi thi thoảng còn mỉm cười. Hình ảnh ấy thật yên bình và đáng yêu biết bao, Mai Lang Vương xót xa lòng, đáng tiếc, tà áo mà em đang may kia không dành cho chàng.
Thời gian trôi qua thật nhanh và áo của em cuối cùng cũng hoàn thành, nó giống hệt như thiết kế ban đầu của em, dù được may bằng gấm thường nhưng Sao đã thêu lên ấy những hoa văn rất bắt mắt. Hoa văn đó cũng là hoa văn mà em tự nghĩ ra. Nó trông giống như những sợi dây leo cách điệu, Sao lấy ý tưởng từ những loại thảo mộc mà em đã từng gặp qua thuở còn đi nghiên cứu.
Sao hăm hở xếp bộ áo cẩn thận vào hộp gỗ, sau đó dùng lông cò điểm lên và gửi đi. Dù Chrau Lun Giao không liên lạc với em nhưng em thì vẫn có thể gửi thư và quà đến chàng. Chiếc hộp dần cất khỏi bàn và bay lên, nó lơ lửng lơ lửng giữa không trung, bay là là đến mái nhà thì đột nhiên quay trở lại. Sao ngớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615355/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.