Nói rồi em mang chổi đi cất vội. Mai Lang Vương trông theo bóng em, chàng xếp quyển thơ lại rồi bước theo. Sao thấy chàng ngay phía sau, em càng ái ngại, chỉ muốn chạy thoát. Mai Lang Vương nhanh hơn em, chàng đã bắt được tay em rồi. Sao đành đứng khúm núm trước chàng, chịu đựng đôi mắt nâu nặng nề kia.'-o-
- Vương, ngài cũng đọc thơ tình à? - Sao hỏi khi trông thấy chàng cầm trên tay quyển thơ Nguyễn Bính.
Mai Lang Vương dời mắt khỏi quyển thơ và nhìn em một lúc. Cả hai đang cùng ở ngoài sân, chàng tựa trên giường tre đọc sách còn em thì quét đám cánh mai khô héo kia đi. Trời đang nhuốm hoàng hôn, mái tóc dài thướt tha bị ánh chiều cam nhạt nhuộm lên, trông càng thêm dịu dàng.
- Ừm. - Chàng gật đầu và tiếp tục chăm chú đọc.
Đây là quyển thơ mà Vĩnh Nghiêm tặng chàng lúc đó, Mai Lang Vương vốn không định chạm vào chúng nữa nhưng từ khi em quay về, chàng lại tự dưng nổi hứng, muốn đọc thử xem sao. Quả nhiên người đang yêu đọc thơ tình có cảm xúc khác hẳn. Những dòng thơ rầu rĩ mà chàng từng cho là nhàm chán nay lại da diết và đi sâu vào lòng người như vậy. Các thi nhân ấy thật tài hoa quá, bao nhiêu cung bậc của tâm hồn say yêu đều được họ diễn đạt lại vô cùng tinh tế.
- Ngài đọc bài gì đấy? - Sao cảm thấy có chút kì lạ nhưng vẫn cười hỏi, thật ra em đang làm việc nên muốn tìm người trò chuyện cho đỡ nhàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615340/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.