'Độn sẽ không dồn dập tấn công ngay lúc đầu, nó đợi con mồi mất sức dần. Khi con mồi mệt mỏi và đánh mất cảnh giác, nó mới chầm chậm lật ngược thế cờ.'
-o-
Sau thời gian dài di chuyển, hồ Độn cũng hiện ra trước mắt. Nơi mà Độn sinh sống không có gì khác so với những bạn sấu của mình, vẫn là một cái hồ lớn chứa đầy thứ nước màu xanh ngọc. Điểm khác biệt ở đây chính là khu rừng bao quanh hồ, rừng Độn không phải là một rừng mưa nhiệt đới đầy những loại hoa cỏ, dây leo kì lạ mà lại là một rừng cây ăn quả.
Chẳng biết quả của rừng có ăn được không nhưng nơi đó có vô số giống cây, ra đầy vô vàn loại quả khác nhau. Nhìn từ trên cao, khu rừng như một tấm thảm sặc sỡ sắc màu. Gió lướt qua nó và cuốn theo hương thơm ngào ngạt của quả chín. Sao đứng trên thuyền sáng rỡ mắt nhìn xuống, so với các khu rừng trước, em đặc biệt thấy phấn khích với khu rừng này hơn cả.
Mai Lang Vương bàn bạc chiến thuật với Nùng Tậu, sau đó cúi xuống bên em, dặn dò đôi lời. Những gì mà chàng dặn không khác biệt so với lúc diệt Bướng trước đó. Sau khi chàng và Quan Lang rời khỏi thuyền thì tiểu đồng lập tức điều khiển cò và nâng thuyền lên cao. Sao đứng bên mạn thuyền và chờ các chàng về. Trận chiến trước, hai người họ giải quyết Bướng trong vòng chưa đầy nửa canh giờ. Độn tuy có lớp vỏ cứng, là con sấu mạnh nhất trong năm con sấu nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615317/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.