Sao cười thật tươi, thành thật tâm sự rằng là vì nghe Trưng Vương dạy bảo, em thấy mình tràn trề năng lượng. Từ đó em cũng muốn học vài đòn võ để phòng thân. Nếu được, em thậm chí còn muốn học cách sử dụng một vài loại vũ khí nữa.'-o-
Khi thuyền còn một ngày nữa là về đến Mai Viện thì vết thương của Mai Lang Vương lành lại hoàn toàn. Hôm ấy, như thường lệ Sao thức giấc trên giường chàng, em thấy Mai Lang Vương đang đứng bên cửa sổ, chậm rãi xoay xoay khớp vai phải. Động tác của chàng cẩn thận và bài bản, tựa như đang thử vận động để kiểm tra xem tình trạng của vết thương. Nắng tỏa vào cửa sổ và phủ lên khuôn mặt tuấn mĩ, soi rọi đôi mắt nâu tuyệt đẹp đang chìm trong đăm chiêu.
Phía sau chàng, dưới sàn là tấm chiếu mà đêm qua em trải xuống. Trên tấm chiếu đó, chăn gối đã được xếp cẩn thận. Sao vui vẻ tâm tình, ngồi dậy và gập chăn. Mai Lang Vương hơi đưa mắt sang em, cười chào buổi sáng.
- Tay ngài vận động mượt mà như bình thường rồi ạ?
- Ừm.
- Có còn lưu lại chấn thương nhỏ nào không?
- Không. Bình phục hoàn toàn rồi.
Lời thông báo đó khiến Sao rất vui vẻ, vậy là em không còn phải lo lắng nữa. Sao rời khỏi phòng chàng và chuẩn bị đến hầu Quan Lang. Sau khi em đi, Mai Lang Vương cũng thay trang phục và đi lên lầu cùng dùng bữa với mọi người. Khi Vương và Quan Lang đều đã an tọa trên sập cả thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615311/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.