'Mai Lang Vương nghe cuộc đối đáp của họ, cười khẩy liếc Nùng Tậu như thể một lời thách thức ngầm rằng 'mang em về? Nằm mơ giữa ban ngày hửm?'. Nùng Tậu không chấp nhặt nụ cười khích bác ấy, chàng chỉ cao ngạo nhếch môi - Ba mươi chưa phải là tết, chỉ là một cái ấn, đặt lên được thì gỡ ra được thôi!'
-o-
Chàng mang em về hang và thật sự trở ra bờ suối. Sao ban đầu được chàng đặt lại giường nhưng sau đó, em rón rén tiến ra cửa hang để ngắm cảnh cho quang đãng tâm trạng. Mắt em lướt qua phong cảnh mờ xa rồi len lén rơi lên suối. Lễ phục đã được gấp cẩn thận trên mõm đá, Mai Lang Vương ngâm mình dưới suối, mái tóc dài xổ tung đổ xuống nước, đen huyền tuyệt đẹp.
Mai Lang Vương lặn xuống để làm ướt tóc sau đó ngoi lên, chàng vuốt mặt cho bớt nước rồi vén tóc qua vai trái. Sao che lấy má, tim đập thình thịch. Trông chàng thật thư giãn khi tắm, chàng tựa vào vách đá và nghỉ ngơi một lúc thay vì tập trung kì cọ. Cơ thể nam tính đồ sộ như một khối thép.
Chốc sau, chàng chợt ngẩng lên và hướng mắt về phía em. Sao giật thót. Ở khoảng cách như vậy mà ánh mắt của họ vẫn có thể chạm vào nhau. Mai Lang Vương cười ý vị khi biết em nhìn trộm chàng từ nãy đến giờ. Sao chín mặt rồi, nhưng em không quay đi được. Vì hành vi sai trái bị lật tẩy nên em quá ngượng, cơ thể trở nên gượng gạo như que củi.
Mai Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615287/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.