'Mai Lang Vương thư thái khi thấy em yêu thích món quà. Đó là lần đầu tiên chàng thấy em vui khi nhận một món trang sức. Mỗi lần chàng trao trang sức cho em, Sao đều tỏ vẻ khó chịu cau có, không giống như bây giờ… Em thật vui mừng và hạnh phúc…
Hai biểu hiện trái ngược ấy khiến chàng xót xa lòng. Nụ cười trên môi dần nhuốm buồn.'
-o-
Căn nhà mà Lãm thuê từ em được chàng ta sử dụng để làm thư viện cho những đứa trẻ nghèo dưới thị trấn. Chàng ta thậm chí còn dành thời gian rảnh rỗi của mình để dạy thêm cho chúng, hướng dẫn chúng cách ôn luyện để vượt qua kì sát hạch tiểu đồng, giúp chúng có được ấn tích điểm và đi vào con đường rèn luyện thành thần.
Sở dĩ Sao biết được điều này là do mấy hôm trước em có xuống thị trấn mua ít quà vặt cùng các chị. Trên đường trở về vô tình đi ngang qua đó và thấy Lãm đã biến cả hai căn nhà thành một thư viện nho nhỏ rồi. Em và các chị cùng vào đó xem qua, may mắn thay Lãm cũng vừa đi làm về, thế là mọi người thông tỏ mọi chuyện.
Khi đã biết rõ điều đó, Sao lập tức đề nghị với Lãm rằng em sẽ không thu tiền nhà của chàng nữa. Lãm kiên quyết từ chối vì cho rằng việc chàng đang làm là việc riêng tư không liên quan gì đến em, em cứ thoải mái thu phí, chàng trả được mà. Nhưng Sao lại chắc nịch bảo rằng em cũng muốn giúp đỡ bọn trẻ. Em muốn hợp tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/2615276/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.