Sao đưa chàng về nhà sàn mà năm đó em cùng Quan Lang dựng lên. Để nhớ ơn họ đã chinh phục Lì cho buôn làng, già làng vẫn giữ nguyên căn nhà đó và thường cử người đến quét dọn. Sao nắm tay chàng dẫn vào nhà và kể cho chàng nghe những công đoạn mà em đã tham gia vào để dựng nhà. Mai Lang Vương mỉm môi nghe em nói, đôi mắt nâu rất chăm chú, vừa nghe vừa hình dung ra bộ dạng ngốc nghếch của em lúc ấy.
Hai vợ chồng họ nghỉ ở đó một đêm, sáng hôm sau sẽ tiếp tục đi vào rừng du ngoạn. Vừa vào đến nhà, Mai Lang Vương đã bị em ấn xuống bếp lửa. Chàng nhóm lửa cho em còn Sao thì chuẩn bị nấu nướng. Buổi tối, họ không vào phòng ngủ mà ngủ ở bên bếp lửa ấy, Sao được chàng bọc ở trong lòng, vô cùng ấm áp.
Khi tia nắng bình minh chiếu rọi qua kẽ hở giữa những thanh tre đập giập, Sao cũng vươn mình thức dậy. Trên người em là áo của Mai Lang Vương, tay áo dài thụng và vai áo rộng trễ xuống, khiến đôi nụ hoa mê hoặc lộ rõ dưới làn lụa mềm. Sở dĩ em ăn mặc như thế này là do tối qua, sau khi chàng hành em xong, sợ em sẽ lạnh nên khoác bừa áo của chàng cho em.
Mai Lang Vương tỉnh giấc khi em rời khỏi người, đôi mắt nâu thích thú nhìn em, trên người chàng chỉ quấn tạm tấm khố. Sao dụi dụi mắt, che miệng ngáp thật sảng khoái. Mái tóc mềm mượt hơi rối và khuôn mặt vẫn còn vương vấn giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895616/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.