Khi ý thức trở về, em thấy mình nằm trong vòng tay chàng. Hai người nằm bên nhau hệt như lúc ở hang đá, em gối lên tay chàng còn chàng thì vùi vào tóc em, mơ màng ngủ. Vắt qua người cả hai là tấm chăn uyên ương, quanh chỗ nằm vương vãi trang phục. Sao đỏ mặt bừng bừng, hơi thở thư thái và say sưa truyền xuống từ đỉnh đầu kia khiến em vô cùng xấu hổ.
- Sao… - Trong giấc ngủ, chàng kéo em vào lòng và hôn lên tóc em thật cưng chiều, cười khẽ - Ta yêu em.
Sao nằm im trong vòng tay chàng, không dám cựa quậy vì sợ sẽ đánh thức chàng dậy. Em nằm đó và suy nghĩ một chút, cảm nhận những biến đổi trong cơ thể. Nơi sâu thẳm nhất đang truyền đến một cơn tê buốt. Sao nhăn mày, đau quá, đau đến nỗi em chẳng muốn di chuyển hay động đậy gì…
Nắng đang xuyên qua song cửa sổ và tràn vào phòng. Nắng phủ lên mái tóc đen dài của cả hai, thắp sáng khuôn mặt tuấn mĩ ngủ say. Sao rón rén kéo chăn lên một chút và che lấy nửa khuôn mặt. Chuyện đêm qua lại trở về… Em chỉ muốn đào lỗ rồi trốn xuống đó thôi.
Khi em di chuyển chăn, nó đã vô tình kéo lê qua người chàng và khiến chàng tỉnh giấc. Sao lúng túng vô cùng khi trông thấy đôi mắt nâu ấy mở ra. Em kéo chăn lên hẳn, vượt qua đầu, trùm kín người lại. Mai Lang Vương vô cùng buồn cười trước hành động ngốc nghếch của em.
- Ngại gì hửm? - Chàng khảm em vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895605/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.