Kể từ lần tiếp xúc với Phong Đông ấy, Đào Hoa trở nên rất kì lạ. Nàng cứ ngồi thẫn thờ trước khung thêu, không sao tập trung được. Mỗi khi nhắm mắt lại, sự việc đêm đó lại trở về. Đào Hoa bưng lấy mặt, vậy là nàng đã thất thân rồi.
Thất thân? Nàng đã mất đi sự trinh trắng. Nàng không còn xứng đáng với Vương nữa, làm sao có thể về nhà chàng, làm vợ chàng với tấm thân vẩn đục này? Đào Hoa ngồi thừ trước khung thêu và rơi nước mắt. Nàng chẳng biết tương lai sau này sẽ thế nào nữa.
Trong lúc nàng đang buồn khổ thì một bóng đen bất ngờ xuất hiện phía sau nàng. Đào Hoa quay lại nhìn, kinh ngạc sững sờ, Phong Đông. Cổng thông hành ở Khau Pạ kiểm soát rất chặt chẽ, chỉ có nội bộ mới vào ra được. Hắn làm sao có thể đi vào Hoa giới?
Trông Phong Đông không có vẻ tuấn lãng như thường ngày. Nguyên nhân là vì đầu tóc hắn tả tơi và quấn áo đôi chỗ bị rách. Đào Hoa không biết tại sao hắn lại thành ra bộ dạng như vậy. Phong Đông chẳng nói chẳng rằng, ngồi xuống bên cạnh nàng, nhìn nàng cười nhẹ.
- Làm cách nào ngươi vào được đây? - Đào Hoa cuối cùng nói ra thắc mắc.
Phong Đông chóng cằm, không giấu giếm - Ở đây có lối thông bí mật do chủ nhân ta mở ra. Năm đó vợ ngài bỏ đi, ngài thương nhớ vợ con vô cùng nên cố tình đổ biết bao thần lực để mở một cánh cổng vào Hoa giới chỉ để ngày ngày được nhìn ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895591/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.