'Hơi thở nghẹn lại ở ngực, chàng cảm thấy các điểm lưu thông năng lượng trên cở thể đồng loạt nhói đau. Mai Lang Vương vừa cố gắng chịu đựng cơn đau đó, vừa cười khổ lắc đầu. Đã không còn gì để níu kéo nữa thì gặp em làm gì. Vả chăng có gặp thì cũng chỉ là làm khó nhau thôi.'
-o-
Mai Lang Vương lao vào công việc để tìm quên, dẫu vậy, mỗi khi ngưng tay một chút, chàng lại thương nhớ em, lại đau buồn vì đánh mất em. Trước đây, khi em tâm sự với chàng về Quan Lang, chàng đã nghĩ rằng em sẽ không bao giờ yêu Quan Lang được đâu.
Khi em cho phép chàng kề cận và chấp nhận những lả lơi của chàng, chàng đã nghĩ rằng em cũng có chút gì đó yêu chàng. Có thể dù em không nói ra, không thừa nhận nhưng hẳn là, em cũng yêu chàng đúng không?
Nào ngờ chàng lại tưởng bở một lần nữa. Em không hề yêu chàng. Em cho chàng xằng bậy hết lần này đến lần khác nhưng tuyệt nhiên không cho chàng hôn. Em bảo rằng nụ hôn chỉ dành cho chồng em thôi. Cho dù chàng có làm gì thì em cũng không xem trọng, không coi ra gì. Em chỉ xem chàng như một kẻ ngoài lề.
Giờ thì em yêu Quan Lang. Tình cảm của em dành cho ngài ấy đã rõ rành rành như thế. Em còn hóa thành 'Vì sao lõi' để cứu chữa cho ngài. Thần Tình nói rằng em sẽ bị cảm động bởi người mà em yêu thương. Chỉ có người em yêu mới khiến em cảm động.
Chàng chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895581/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.