'Nùng Tậu cứ thế bỏ Sao lại bơ vơ. Mặc dù chàng biết em có thể sẽ gặp nguy hiểm khi ở lại nhưng chàng chẳng để tâm. Với Nùng Tậu thì hứng thú của chàng mới là quan trọng nhất. Chàng chỉ theo đuổi hứng thú của mình, còn những việc khác chàng không đặt vào mắt.'
-o-
- Mai Lang, cố gắng lên nhé! - Sao tiễn đưa chàng trước cổng khu lưu trú. Em nắm chặt hai tay lại, cười rạng rỡ cổ vũ. Sao luôn tiễn chàng đi làm bằng cách đó, nhờ thế mà chàng luôn cảm thấy tinh thần tràn trề năng lượng.
- Ừm. - Mai Lang Vương mãn nguyện cam lòng, tạm biệt em và rời đi.
Lãm nối gót theo sau chàng và cười chào em. Kể từ khi hai người đó hòa thuận, chàng không phải nhìn thấy bộ mặt đưa đám của Mai Thần nữa cho nên tâm trạng rất thư thái.
Đợi Mai Lang Vương đi vào khu làm việc, Sao mới quay về. Vừa bước vào sân em đã bắt gặp ngay ánh nhìn dò xét của Nùng Tậu. Chàng ta ngồi trên sập, tay cầm chén trà gác qua đầu gối đung đưa và mắt thì ghim lên người em.
Chạm phải ánh mắt đó, Sao có cảm giác như bản thân vừa bị giáo đâm trúng, cơ thể đính lên bức tường phía sau, treo lủng lẳng.
Em rụt rè tiến đến, nép phía sau chàng ta, nhẹ hỏi - Quan Lang, người có gì sai bảo ạ?
Nùng Tậu dời mắt qua em, vẻ mặt chàng ta vẫn vô cùng khó coi. Sao nuốt nước bọt, chẳng biết tại sao hôm nay chàng ta lại thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895572/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.