'Chàng là ân nhân của em, là thầy đã dạy em trưởng thành. Từ sự biết ơn, rồi đến lòng ngưỡng mộ và tình yêu, cảm xúc mà em dành cho chàng vô cùng sâu sắc. Cho dù chàng không yêu thương em thì em cũng không thể ngừng yêu thương chàng, cho dù chàng đối xử với em thế nào thì em cũng sẽ cam nguyện chấp nhận.'
-o-
Xong việc với Đào Hoa, Mai Lang Vương cũng không nán lại ở đó nữa, ý tứ rời đi. Trước khi đi, chàng có quay đầu nhìn về phòng Sao một lần, khi không nhận thấy có sự hiện diện của em, chàng mới thở phào nhẹ nhõm, thẳng tiến về nhà của mình. Sao trốn vội vào phòng khi thấy chàng từ biệt Đào Hoa, đó là lí do mà chàng không nhìn thấy em.
Sao tựa vào vách phòng, trượt dài xuống. Em gục đầu lên gối, đau đớn nhói buốt. Ban nãy Mai Lang và Đào Hoa cư xử với nhau thật ngọt ngào tình tứ. Chàng còn để nàng ấy tựa đầu lên vai, nơi mà em vẫn luôn mặc định là của mình. Chàng còn lau nước mắt cho nàng ấy - Cử chỉ mà chàng dành cho em. Rồi đây chàng sẽ còn dành cho nàng ấy những điều gì nữa? Sao suy nghĩ, về những cái ôm, những lời chọc ghẹo, về những món trang sức đặc biệt, rồi chàng sẽ đưa nàng ấy đi dạo nơi này nơi khác, cùng nàng ấy chọn lựa những món quà…
Khi chàng và nàng ấy làm những việc đó thì em sẽ ở đâu? Vị trí của em ở nơi nào?
Sao vùi mặt vào hai tay, dù mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895559/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.