'Sao ngẩn ngơ, em nghe thấy tiếng pháo nổ trong lòng, muôn ngàn cánh hoa đổ xuống.
Yêu…
Em yêu Mai Lang ư?'
-o-
- Mai Lang Vương, cô bé đó là ai vậy?
Văn Thần xuất hiện từ phía sau chàng, trên tay mang theo khay trà. Nàng đã thay sang trang phục khác, không còn mặc bộ áo hớ hênh kia nữa. Trang phục trên người nàng bấy giờ lại là bộ áo dài màu sắc đoan nhã thuở xưa. Dưới tà áo thêu một bức tranh hoa sen vô cùng thanh tao.
Lớp trang điểm đậm đà kia cũng đã được tẩy đi, nàng trang điểm thanh tú như trước. Thật ra nhan sắc của nàng đã rất đằm thắm rồi, cho dù không trang điểm thì nàng vẫn xinh đẹp. Lớp trang điểm kia chỉ khiến nàng trở nên già dặn thêm mà thôi.
Mai Lang Vương cười không đáp, Văn Thần đưa chén trà vừa rót đến cho chàng. Hai người đang trò chuyện ở sân vườn, bên một bộ bàn tròn bằng gỗ trắc. Sao thì đã được Mai Lang Vương căn dặn di chuyển sang nơi khác chờ, chàng định nói chuyện với Văn Thần dăm ba câu rồi rời đi ngay.
- Nghĩ thông rồi à? - Sau khi hớp một ngụm trà và cảm thấy tinh thần sảng khoái, chàng lên tiếng hỏi.
- Vâng. - Văn Thần cười gượng, vén lọn tóc rũ bên vai ra phía sau, mắt đặt lên đống sách bị Nhã Lang vứt lê vứt lết dưới sàn - Ta sẽ đốt chúng. Nhã Lang nói đúng, nếu cứ đi theo những thứ đó một cách vô vọng thì rồi ta sẽ chẳng biết mình đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895549/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.