- Ha… Ha… - Sao cười khan - Tội nghiệp ngài, ngài có bị chấn động tâm lí gì không ạ?
Sao đương nhiên hiểu rõ tính Ưu Liên, nàng ấy ghét nhất chính là áo quần bị nhăn hay dính bẩn. Một khi Ưu Liên nổi cơn thịnh nộ thì nàng ấy sẽ trở nên rất đáng sợ. Thoạt tiên nàng sẽ bắt quỳ, sau đó sẽ càm ràm cho nghe cả ngày trời luôn. Ưu Liên không bao giờ càm ràm về một vấn đề mà sẽ lôi hết những vấn đề trong quá khứ ra mà càm ràm, càng nói sẽ càng hăng, càng chửi sẽ càng nhiệt, nàng ấy thậm chí có thể càm ràm suốt ba ngày ba đêm không mệt mỏi. Mai Lang hẳn là rất sợ chuyện đó.
- Lần đó ta được Ưu Liên tha bổng. - Mai Lang Vương chậm rãi nói.
- Ể? Ngài may thế? - Sao vô cùng sửng sốt.
Mai Lang Vương hồi tưởng, mày hơi nhướn cao một chút, có vẻ chàng cũng rất kinh ngạc về việc này - Sau khi trở về phủ, ta đã cố gắng giặt sạch bộ áo. Ta đã giặt nó liên tiếp nhiều ngày, hi vọng rằng nếu chăm chỉ tẩy đi tẩy lại nó thì vết bẩn sẽ mất. Khổ nỗi vết bùn đó là bùn của khúc sông nơi con quái bị giam giữ nên đã nhiễm hắc khí của nó mà trở nên rất khó tẩy. Ta cố gắng rất nhiều nhưng bộ áo vẫn bám lại một vết nhơ mờ mờ.
Sau đó Mai Lang không mặc bộ áo ấy nữa. Chàng cẩn thận cất nó vào một chiếc hộp riêng và lưu giữ. Đến kì nghỉ tết, chàng mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895526/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.