Mai Lang Vương trở về khu lưu trú ngay sau đó, bước chân của chàng tương đối vội vàng vì giờ cũng đã hơi muộn so với giờ về thường ngay rồi. Lúc gần đến cổng nhà, Mai Lang Vương cố tình đi chậm lại, tiếng guốc vì thế gõ xuống mặt đường một cách rõ ràng hơn, âm thanh trầm bổng vang động.
Mai Lang Vương lắng tai nghe kĩ.
Từ trong nhà không vang lên tràng guốc thân thuộc ấy.
Đôi mày kiếm khẽ nhíu, lòng chàng đột nhiên trở nên trống rỗng. Mai Lang Vương bước qua cửa tròn đi vào sân, lúc này hoàng hôn đã phủ kín sân rồi. Màu cam hồng nhạt nhòa của tia nắng cuối ngày vát lên mái ngói, rũ xuống nhành kiểng, chiếu sáng những vại sành xa xa. Nắng chiều khảm lên những cột hiên đôi vệt yếu ớt, khiến cho bóng tối trong các gian nhà vì vậy mà trở nên dày hơn.
Mai Lang Vương đứng tại cổng tròn đó, ngẩn ngơ nhìn vào nhà chính, chỉ thấy tràng kỷ trống không im lìm nằm yên dưới chiều tà. Chàng lại liếc mắt qua các khu vực xung quanh, vẫn không thấy bóng dáng ấy đâu.
Mai Lang Vương hụt hẫng đi vào nhà, các tiểu đồng lúc này đã nhận ra chàng về, vội vàng chạy ra đón mừng.
- Vương!
- Vương đã về!
Mai Lang Vương gật đầu cười với chúng trong khi mắt vẫn đặt vào cửa buồng. Chàng nhìn như đóng đinh vào lối đi ấy, ánh nhìn đầy mong chờ, đầy trông ngóng.
Một phút trôi qua và chẳng có ai xuất hiện.
Mai Lang Vương đột nhiên cảm thấy lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895504/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.