- o-
- An bài như vậy ngươi vừa ý rồi chứ?!
Trên con đường chính nối liền các khu của phủ thần sông, Vĩnh Nghiêm không ngừng cằn nhằn vặn hỏi Mai Lang Vương. Hai người đang bước đi dưới những tán điệp xanh rợp trời nở chi chít hoa vàng. Trên tường nhà đôi khi còn có mấy nhành hoa giấy, mấy cụm sử quân tử trĩu xuống. Những cánh hoa bị nắng trưa chiếu lên, hương sắc không những chẳng hề phai nhạt mà còn càng thêm nồng nàn.
- Ừ, tạm được. - Mai Lang Vương lay quạt, khó đăm đăm đáp lời.
- Gì hả?! - Vĩnh Nghiêm tức xì khói định túm lấy áo chàng theo thói quen.
Mai Lang Vương gấp quạt lại, dùng quạt cản tay chàng ta, đôi mắt nâu tư lự đột ngột lóe lên ánh nhìn bức bách, khiến Vĩnh Nghiêm không dám lấn tới nữa.
Em trai thần sông bực mình hạ tay xuống, giữ tay sau vạt áo như đang cố kìm chế, bộ dạng thật khổ sở.
Mai Lang Vương liếc nhìn chàng ta, quạt vẫn đong đưa trước ngực, lạnh nhạt nói - Ta đã có manh mối điều tra rồi, chúng ta sẽ đến miếu Nổi.
- Gì cơ?! - Vĩnh Nghiêm hếch cằm lên, hỏi lại với thái độ không tin cậy.
- Ta đến gặp Sao để hỏi cặn kẽ về sự việc diễn ra hôm đó và bắt được một manh mối, nó đang nằm ở hầm rùa tại miếu Nổi. - Mai Lang Vương vẫn ôn hòa giải thích.
- Hừ! Cái gì từ miệng ngươi và con bé đó thốt ra thì đều không khách quan và không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895490/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.