Xung quanh miếu Nổi Phù Châu, trong bán kính mười dặm là khu vực sinh sống của những tiểu tiên thuộc sông Vàm Thuật. Cuộc sống ở nơi này không có gì khác lạ so với nơi khác ngoài trừ một quy định đặc biệt là: Lưỡi câu không tồn tại.
Vì quy định này, các tiểu tiên thuộc sông Vàm Thuật rất ít khi giao lưu với bên ngoài. Lưỡi câu là thứ cực độc đối với họ, vì vậy họ chỉ sống quây quần với những người cùng khu.
Tất nhiên, cũng có đôi lúc họ phải trao đổi với bên ngoài để thông thương, hợp tác hoặc tiếp nhận thông tin. Tuy nhiên những việc đó đều do cấp quản lí thay mặt cư dân thực hiện, những gì được chuyển đến khu vực cũng được kiểm tra kĩ lưỡng, dân thường nếu muốn trao đổi với bên ngoài thì phải xin thủ tục hẳn hoi.
Ngăn cách giữa vùng bên ngoài và vùng bên trong sông Vàm Thuật là một tường thành mỏng. Tường thành này có ý nghĩa như một vách ngăn, chia tách địa bàn sinh sống của những tiểu tiên thuộc sông Vàm Thuật và thế giới bên ngoài. Tuy vậy, nó không được xây dựng kiên cố, trên bề mặt lại còn trang trí lộng lẫy. Dưới ánh hoàng hôn, những họa tiết hoa lá được đắp nổi và cẩn sứ nở rộ trên bức tường trở nên lung linh bóng loáng.
Quanh tường thành đó có rất nhiều hàng quán sang trọng la liệt mọc lên. Từ rất lâu rồi, bức tường này đã trở thành danh thắng của Thần giới. Các vị thần khi đến Sài Thành du ngoạn đều rất thích nghỉ ngơi ở gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895477/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.