Từ lúc Mai Lang Vương đến tìm Sao rồi nói rõ quyết định của mình với cô bé, Sao cũng không còn tránh mặt chàng nữa. Em quay về lịch sinh hoạt cũ, mỗi ngày đều thay các chị đem bữa sáng đến cho chàng. Ưu Liên vì vậy cũng cảm thấy thoái mái hơn. Nàng có thể tự do sai bảo Sao, không cần phải chú ý như trước.
Duy chỉ có việc học hành là không còn được ai nhắc đến nữa. Kể cả Lãm - Người lắm mồm nhất Mai Viện cũng im thin thít.
- Mai Lang, đây là cháo trắng. - Sao đặt khay gỗ xuống, bên trên có bát cháo nóng hổi và dưa muối. Mai Lang Vương gật đầu nhận lấy bữa sáng từ em, chàng tập trung dùng bữa, không nói gì thêm.
- Anh Lãm. - Sao trao cho Lãm bữa ăn tương tự.
- Cảm ơn em. - Lãm mỉm cười, khuôn mặt bừng sáng sắc xuân. Dạo này tinh thần chàng ta rất phấn chấn bởi đang đạt được nhiều tâm đắc trong công việc.
- Em xin lui ạ. - Sao khẽ nói với Mai Lang Vương.
- Đi đi. - Mai Thần đáp.
Có được sự cho phép của chàng, Sao liền lập tức rời đi. Kể từ lúc kết thúc chuyện học hành, Sao đâm ra không còn muốn nán lại khu vực của Mai Thần lâu nữa. Cô bé sợ rằng bản thân sẽ yếu lòng, mỗi khi nhìn vào khoảng không trống trải bên cạnh giường tre, nơi mà lúc trước đặt bàn học của em, Sao lại thấy lòng rối bời…
Em thật sự cũng chẳng hiểu nỗi bản thân nữa. Người không muốn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895467/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.