Hôm sau, sáng sớm Sao đã phải dậy, chuẩn bị bữa sáng cùng các chị rồi mang theo phần ăn của mình, của Mai Thần và của Lãm, đi đến khu của chàng.
Không khí buổi sớm tươi mát và thanh lạnh, sương vẫn còn đọng trên những lá mai xanh sẫm. Trên giường tre, Mai Lang Vương và Lãm đã ngồi đợi sẵn. Lãm uống trà, trong khi Mai Thần vẫn như thường lệ đọc sách.
- Sao đến rồi! - Lãm cười, chào mừng khi thấy cô bé xuất hiện.
Sao cười đáp lại, đặt bữa sáng xuống cho hai người rồi nhìn sang chiếc bàn được chuẩn bị bên cạnh.
Đó là loại bàn nhỏ dành cho một người được làm bằng tre. Ghế cũng là ghế tre. Trên bàn bày sẵn một quyển tập, một lọ mực và một cây bút kì lạ. Sao chớp chớp mắt, đứng tần ngần nhìn chiếc bàn và những gì được bày trên ấy.
- Ngồi xuống đi, đó là bàn học của em. - Mai Lang Vương lên tiếng.
- A… - Sao kinh ngạc, đỏ mặt ngồi xuống.
- Hôm qua Mai Thần đóng cho em đấy. - Lãm vừa rót trà vừa nháy mắt nói.
- Dạ? - Sao không hiểu ý của chàng lắm.
Lãm hướng mắt về chiếc bàn, nói rõ hơn - Hôm qua, sau khi em về, Vương đã đi tìm ít tre và đóng bộ bàn ghế này cho em. Ngài ấy nói rằng muốn tự tay đóng một bộ bàn phù hợp với chiều cao của em để em có thể ngồi học một cách thoải mái. Ái chà… Nói sao nhỉ? Nhờ ơn em mà hôm qua ta được tận mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895463/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.