Khi ra đến sân trước của Mai Viện, Sao lập tức vỡ òa trong sửng sốt.
Trước sân Mai Viện lúc này xuất hiện một con thuyền rất lớn. Đó là một chiếc thuyền khổng lồ, chiều rộng hơn mười mét, chiều dài hơn ba mươi mét. Thuyền rất cao, có đến hai tầng, toàn thân được làm bằng gỗ sơn son bóng loáng, có thể phản chiếu được cả cảnh vật xung quanh. Những chi tiết trên thuyền được chạm trổ tinh xảo, thậm chí là khảm trai. Trên thuyền cờ lộng bay phấp phới, vô cùng nguy ngoa tráng lệ.
- Lớn quá! - Sao thốt.
- Đây là lâu thuyền. - Mai Lang Vương nói - Chiếc thuyền này dù to lớn nhưng tốc độ không cao. Ta chỉ dùng nó để đi du ngoạn thôi.
- Lâu thuyền ư? - Sao vẫn còn lặp lại cái tên mà chàng vừa nói ra trong sự lạ lẫm.
- Mai Lang, ta chuyển hành lí của Sao lên thuyền rồi. - Ưu Liên tiến đến, nghiêm nghị dặn dò - Giữ gìn sức khỏe đấy, ăn uống phải điều độ, tối đến nhớ mặc thêm áo. - Nàng lại quay sang Sao nói thêm - Em chăm sóc Vương hộ chị nhé.
- Vâng ạ! - Sao đáp.
- Mà này, nãy giờ em đi đâu vậy? - Xích Phượng khó hiểu.
Sao đột nhiên đỏ mặt, cúi xuống, đôi mắt to tròn rơi lên mũi chân.
- Cô bé nghĩ là mình sẽ bị bỏ lại đấy mà. - Mai Lang Vương cười cười.
- Ôi trời. - Xích Phượng vỗ tay lên trán.
- Ha ha - Bạch Sứ khúc khích, Sao nghe tiếng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895442/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.