- o-
Khi Mai Lang Vương đưa Sao lên đến Mai Viện thì cũng là lúc mặt trời nhô cao. Ánh sáng từ hướng đông chiếu rọi các tầng mây, rải những đụn mây vàng lên nền trời trong veo.
Bây giờ Sao mới có dịp quan sát kĩ cái nơi mà mình đã chạy khỏi này.
Những đóa mai bên vườn rơi xuống khẽ khàng, Sao chỉ cảm thấy hương mai thánh khiết. Không gian êm đềm, thanh tao. Sao nhận ra, nơi ở của Mai Lang Vương là một chốn yên tĩnh, thanh bình.
- Vương! - Tiểu đồng chạy ra mở cửa.
Mai Lang Vương bế Sao bước vào, vừa vào đến sân, hai người đã thấy tam vị Hoa Tiên sốt sắng đứng đợi.
- Mai Lang! - Ưu Liên lao đến, đôi mắt đẹp vẫn chưa vơi lo âu.
- Con bé này! - Riêng Xích Phượng thì gầm lên, trừng mắt nhìn Sao, nàng không thể nuốt trôi được sự rắc rối mà cô bé gây ra cho Mai Lang của nàng.
- Chị! - Bạch Sứ cực lực ôm lấy hông của Xích Phượng, kéo ghì lại.
- Em buông chị ra! - Gân trán Xích Phượng giật mạnh, nàng quay sang Bạch Sứ, hét lớn.
Tình cảnh đó khiến Sao rất sợ hãi, cô bé nép vào lòng Mai Lang Vương, tay siết lấy ngực áo chàng, run rẩy.
Mai Lang Vương biết, Sao đang nhớ về những trận đòn roi mà mình từng phải gánh chịu.
Một cô bé bị ám ảnh tâm lí như Sao có lẽ khó mà làm quen lại với cuộc sống. Dù bề ngoài trông có vẻ bình thường, nhưng bên trong, Sao luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895431/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.