- o-
Vấp ngã năm bảy bận, cả người te tua tơi tả, Sao mới xuống được chân núi. Mái tóc ngắn ngang vai rối bời, bộ áo dài màu đỏ với cúc áo bằng ngọc mà Ưu Liên thay cho cô bé đã trở nên thảm hại đến mức không còn nhận ra.
Sao lê bước về phía phố phường tấp nấp. Người người qua lại đông như trẩy hội, ai cũng ăn mặc kì dị, nhưng Sao chẳng còn hơi sức để chạy nữa, cô bé chỉ biết ngơ ngẩn bước đi.
Sao đi vào nơi sáng đèn nhất. Đó là một con đường rất lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà cổ kính xếp cạnh nhau san sát. Cửa nhà luôn mở rộng, bên trong bán đầy những món hàng tinh xảo. Ánh đèn lồng giăng mắc khắp các nẻo đường, khung cảnh huyền ảo như cổ tích vậy.
Những người qua lại trên đường đủ mọi thành phần. Họ đều là thần linh. Vùng Tây Nam là nơi những vì thần từ các thần giới khác thông hành đến thần giới Việt Nam, vì vậy không chỉ có thần linh người Việt mà kể cả thần linh đến từ Nhật, Hàn hay những nước Đông Nam Á như Thái Lan, Campuchia cũng qua lại thăm thú trên đường.
Theo sau những vị thần luôn có một vài tiểu đồng. Ban nãy Sao còn va phải tiểu đồng của vị thần đến từ Thái Lan. Đó là một vị thần nữ, nàng ấy ăn mặc vô cùng lộng lẫy, cổ đeo vòng hoa, đôi tay xinh đẹp khi đưa lên, lúc lại cong xuống, tạo dáng như đang nhảy múa.
Bên một hàng trang sức, Sao thấy có hai vị nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895425/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.